Thứ Bảy, 11 tháng 2, 2017
DUYÊN SỐ!
Posted on 17:36 by Chon Sua Cho Be
Hai người nếu có duyên số thì sau tất cả lại trở về với nhau các chị ạ . e sau 4 năm xa cách vẫn lại trở về với ck em bây giờ . chuyện qua lâu rồi nhưng hôm nay tự nhiên em muốn trải lòng . em viết văn kém lên lời văn cộc lốc. các mẹ đọc thì đừng soi em quá ạ , tội e. e kể đây mn ạ . e kể sơ qua về nhà em . nhà em có 5 người , bố em thì có trang trại lợn, mẹ em ở nhà làm nội trợ, anh trai em đi du học ở nhật , em trai lúc ý vẫn học cấp hai . e thì học cao đẳng dược .tóm lại nhà em cũng khá giả, từ bé đến lớn em được chiều lắm không phải làm gì. còn ck em bây giờ thì lúc đấy làm công an mà bây giờ làm cầm đồ. e bắt đầu kể ạ . em học dược năm cuối , trước lúc ý cũng yêu đương các kiểu xong toàn bị bỏ rơi , đâm ra chán .cả gần năm trời chỉ đi học xong ăn ,ngủ. cái kiểu như mất lòng tin vào tình yêu , còn có ý định sau này không lấy chồng mà tìm đại tên nào xong làm mẹ đơn thân . heee. cho đến lúc vô tình gặp ck em hôm đi ship hàng cùng con bạn ở cổng c.an thành phố , thế là cảm nắng luôn , anh ý đẹp trai dã man . từ hôm đấy em toàn đi học qua cổng c.an để được nhìn hắn , hôm nào đi học mà không thấy hắn thì buồn lắm luôn ý .có hôm không phải đi học mà e vẫn dậy sớm đeo cặp đi qua chỗ hắn chỉ để ngắm cái xong đi chơi canh giờ về lại đi qua ngắm hắn, khổ mỗi con bạn em được ngày nghỉ mà toàn bị em nôi dậy đi cùng em . . t cả tháng trời toàn đi bộ qua cổng ngắm hắn, mới đầu hắn bơ em , xong chắc thấy em cũng được lên mở lòng hơn tí , đi qua thấy em là lại cười .e cười lại luôn . cho đến hôm đi qua cổng đi thật chậm mà vẫn không thấy hắn thế là mò vào quán ăn đối diện cổng làm bát bún cho ấm bụng . kiếm bàn ngồi nhìn ra cổng , vừa ăn vừa nhìn hắn mà vẫn không thấy hắn , đến lúc ăn xong lấy ví ra trả tiền thì ôi mẹ ơi quên cmn ví , tại hôm ý em lại điên đeo túi sách mà thường ngày đeo cặp để ví trong cặp. tìm đến điện thoại gọi con bạn thì ôi trời máy n thuê bao . e ngớ nghếch luôn , kb nên làm thế nào đang định đứng lên xin cô chủ quán lát mang tiền đến trả thì gặp hắn với mấy anh nữa cùng cô quan bước vào . chỗ nào không ngồi đúng cạnh chỗ cô bán hàng , huuuuuu. lúc đấy ngại kinh khủng , thế là mất điểm r . chạy đến bên cô bán bún mặt cúi , ngắn tũn , kiểu gần khóc làm hắn ngồi cứ nhìn em . em lấy hết can đảm bảo cô : cô cho cháu nợ bát bún hôm nay được không ạ , cháu đi vội quá quên không mang vi , cháu hứa lát cháu về lấy tiền trả cô ngay ạ , cháu không bùng đâu ạ , huu, cô không tin cháu để lại thẻ sinh viên cho cô. em nói một chàng , cô nhìn em xong cười nhưng lại mặt nghiêm ngay bảo : cô không cho nợ đâu , cháu không có tiền thì vào rửa bát cho cô . E chết chân luôn tại từ bé em có phải làm gì đâu , sao mà em biết rửa bát. em lí nhí trong mồm bảo : cháu không biết rửa bát. cả quán lúc đấy nhìn cứ nhìn em , em ngại gần chết , cô lại cố ý nói to là cháu bao nhiêu tuổi r mà không biết rửa bát . em tủi thân , tại em có bao giờ rơi vào hoàn cảnh này đâu , e rơm rớm nước mắt luôn . Hắn biết cô trêu em mà cứ cuời cười . sau này e mới biết là cô trêu em chứ lúc đấy em tưởng thật. E cứ đứng nhìn cô làm định năn nỉ cô cho nợ tay thì liên tục gọi cho con bạn., mãi nó mới nghe , nhưng nó lại đang đi lấy hàng ở xa, tại n bán hàng ol. kiểu này đời em tiêu . bàn hắn ăn xong hắn ra trả tiền nhìn em cười , xong bảo cô là trả luôn cho em , em như mở cờ trong bụng , cảm ơn hắn díu dít, mấy anh bạn hắn thì cứ tủm tỉm . xong em xin số hắn nói hôm sau mời hắn . từ hôm lấy được số hắn thì ngày nào em cũng chủ động nhắn tin trước . cũng đi ăn uống , đi chơi , rồi em tự chủ động nói thích hắn , hắn cũng nói là thích em .hai đứa sau 5 tháng thì chính thức công khai yêu nhau. thỉnh thoảng em cũng đi ăn cùng các anh trong cơ quan hắn , em ít tuổi nhất lên mọi người quý lắm , đi ăn uống gì toàn giành đồ ăn ngon nhất cho em . tóm lại hắn chiều em lắm , mà không lăng nhăng , điện thoại , em quản hết .em cũng vào nhà hắn chơi , bme hắn quý em lắm , em vào chỉ việc ăn , còn lại mẹ hắn làm hết , e động vào gì là bị đuổi lên , chắc hắn nói với mẹ hắn là em không biết làm gì . hee. cứ thỉnh thoảng bố mẹ hắn lại gọi điện hỏi thăm em . hắn thì em cho về nhà em có một lúc , mà có phải về nhà đâu ạ , em cho ra trại lợn cân lợn hộ bố em xong em đuổi thẳng về , hahaha. lúc đấy nghĩ mà thương, hắn mặt sị ra lấy xe ra nhà nghỉ gần nhà em , mặc cho bme em cứ bảo ở lại thì em lại lấy lí do bảo hắn còn phải về nhà , ahahahaha. bọn em cũng xác định lâu dài . yêu 14 tháng , cũng hiểu nhau ,nhưng đang êm ấm thì có biến , tự nhiên hắn quen bọn giang hồ ở đâu ý xong xuất ngày chốn trực ,lại cãi sếp lên bị đuổi khỏi ngành. lúc ý em điên quá em chia tay cm nhà n luôn . e chặn hết , cắt liên lạc , về nhầ em luôn , năm cuối e kp học mà đi thực tập nhưng nhà em có người quen trong viện em không cần đi thực tập . chốn hắn xuất 2 tháng , hắn xuống nhà gặp bố mẹ em xin lỗi em , còn xin bố em cho làm ở trại lợn không lấy lương. bố đang thiếu người lên nhận hắn luôn nhưng vãn trả lường, em biết thế lên không thèm ra trại . cho đến hôm hắn sốt quá bố gọi em ra , mới đầu em không ra nhưng nghĩ thương hắn thế là lại mò ra , hắn sốt quá thê luôn mồm cứ gọi tên em . e mềm lòng . sau trận ốm em tha thứ hết , nhưng bắt hắn hứa là phải làm ăn không được quen đấm người xã hội kia ,. hắn cũng hứa ghê lắm . từ đấy em hay ra trại lợn nhưng em không nói cho bố mẹ biết là em với hắn yêu nhau . bình lặng được mấy tháng hắn xin nghỉ việc nhà em về nhà , em cũng buồn lắm nhưng bme hắn bắt về, sau hăn về thì hai đứa cũng hay nói chuyện điện thoại , xong cuối kì em bận làm tổng kết để tốt nghiệp thế là ít nói chuyện với hắn , lúc đấy em nào biết hắn đã thue xong mặt bằng , rồi lại tạo mối quan hệ này nọ mở xong cmn quán cầm đồ rồi . em tốt nghiệp xong rảnh hôm ý không báo trước mà nhờ con bạn mua cho bao nhiêu đồ mang lên nhà hắn nhờ mẹ hắn dạy nấu ăn . đang đi trên đường đi qua thì ôi trời ôi . thấy hăn lai con nào ôm eo vào quán cầm đồ tên hắn . em lúc đấy chỉ muốn lao đến đấm chết hai đứa đấy , nhưng em cố kìm vào nhà hắn tỏ ra bình thường hỏi chuyện mẹ hắn dạo này hắn làm gì thì mẹ hắn nói thật là chung vốn làm cầm đồ cùng anh họ hắn . nhưng không vớ vẩn đâu . e vâng dạ . nấu xong mẹ hắn gọi điện thoại bảo hắn về ăn cơm , thì em nhắc mẹ nó bảo không có em ở đây, mẹ nó nghĩ em muốn làm n bất ngờ lên cũng nghe theo em . 15p sau hắn về vẫn lai con bé kia , con bé này sau cũng là vợ của ck em bây giờ cơ . hắn thấy xe em thì bảo con kia đi xe hắn đi , con bé kia ban đầu không đồng ý xong cuối cùng vẫn đi . hắn vào thấy em đến hôn em , nhưng em không cho, em vào bếp chuẩn bị ăn cơm , bảo hắn đi rửa tay . trong bữa ăn em với hắn vẫn bình thường . ăn xong thì mẹ hắn bảo em lên tầng nghỉ ngơi đi để mẹ dọn , em lúc này không kiềm được cái tủi nhục trong người lên để mẹ hắn dọn mà chạy lên phòng hắn đóng cửa khóc nức nở. nhà hắn em vào nhiều rồi lên em không lạ gì nữa , mẹ hắn cũng coi em như con dâu luôn . hắn lên bắt em mở cửa em không mở , hắn nói mãi không được nên kệ em , em lại càng khóc , khóc đến lúc mệt ngủ quên , lú dậy nhìn đồng hồ là 6h tối luôn ,hai mắt sưng híp lên . thấy hắn đang ôm em . em nhìn hắn thấy trên mặt hắn hình như già đi ý , chắc do mệt , e cũng thương e lại rơi nước mắc , hắn tỉnh . bắt em quay mặt ra nhìn hắn . em tủi hờn nói hết ra em bảo hắn không tôn trọng em không yêu em nữa , em thấy hết r, hắn không nói gì kiểu như thừa nhận , chỉ bảo em bình tĩnh lại mai hắn nói. em điên máu căn tay hắn, chạy xg nhà lấy xe phóng về , đi qua bếp chỉ xin phép qua mẹ nó rồi về. Mẹ nó nghĩ hai đứa giận nhau bắt hắn đưa em về nhưng em không cần . Em đi xe đi lượn mãi , vừa đi vừa khóc, mà không biết sao lại cứ đi qua chỗ có kỉ niệm hai đứa thế là càng đau hơn . lúc về nhà là 12h. chạy luôn lên phòng mở điện thoại không thấy hắn gọi chỉ thấy mẹ hắn gọi hai cuộc . em vào , zalo chặn n , chặn sdt . quyết định nỏ nó . mấy hôm sau tâm trạng em như rồ , mà hắn không xuống nhà em tìm , em nghĩ chắc hắn đang vui vẻ bên con kia . tính em yêu là yêu , một khi không yêu em bỏ luôn . em đặt vé máy bay một mình vào đà lạt chơi . đi một mình thấy chúng nó có đôi có cập mà mình thì bơ vơ , nghĩ tủi thân cứ khóc dọc đường , người ta càng nhìn càng khóc to . đi ba ngày nhớ nhà quá em lại về . em vẫn liên lạc với các anh bạn của hắn . thấy các anh bảo hắn cho người theo dõi em dạo này hắn bận . đợi xong việc nó mới tìm em . . vậy mà em lại bê tha khóc như thế . biết có người theo dõi em thì em đã đẹp đẽ r. ngồi trên máy bay về e cứ suy nghĩ mãi không biết về có lên tìm hắn hay không. e yêu nó nhiều hơn bản thân em , nhưng lại cứ nghĩ thấy đứa con gái kia là em lại sôi máu lên. e quyết không khóc , em cố ngủ cho đến lúc máy bay hạ cánh , bước xuống máy bay người đầu tiên em gặp là hắn , hắn cười chạy ra đón em như kiểu thân quen quá , cướp va li của em kéo lên xe oto của hắn. e lúc này chỉ muốn ôm chặt hắn thôi nhưng sĩ diện với đang giận hắn lên k ôm .hắn không lai em về nhà mà lai em về quán cầm đồ của hắn . e không hỏi , không nói mà lẳng lặng theo n . vì em biết có ing om lên với hắn cũng không được . đi máy bay mặc dù ngủ nhưng thật sự em rất mệt, hắn mang đồ vào phòng cho em , em đi theo hắn , hắn ôm em , hôn em , em không đẩy hắn cũng không vồ vập , em như cay củi kệ cmn thích làm gì thì làm , hắn lao vào em nói nhớ em này nọ , e thì thấy kinh tởm , biết đâu cái giường trong phòng này người đầu tiên lên giường là con bé ngày trước. hắn lột sạch đồ em , kêu em gầy , công nhận e gầy nhanh thật. hắn bắt đầu qh với e, e giận hắn mà nước vẫn lênh láng , làm hắn bảo em cũng muỗn hắn đúng không , ngại gần chết. qh xong em mệt sẵn lên nhắm mắt ngủ , hắn ôm em . đến chiều e đang ngủ thấy hắn cứ dục dịch trong người em , em kệ , e tuje nghĩ giá mà cứ mãi thế này thì thích . Nhưng không có gì là mãi mãi các mẹ ạ. e tự nhiên khóc . hắn ôm chặt em lần đầu em thấy hắn khóc . hắn nói : a xl , đừng giận a , không phải anh không đi tìm em mà là anh thật sự bận , anh mệt mỏi , anh nhớ em đến điên cuồng,.. hắn nói nhiều lắm , em quên hết r, xong hai đứa lại lao vào nhau . từ hôm đấy bọn em lại bình thường, em cũng không quan tâm là hắn làm cầm đồ hay công an nữa . xong hai đứa tính đến truyện kết hôn . em sướng lắm nghĩ sắp được làm vợ hắn. chẳng có gì đáng nói nếu mà hôm đấy em không làm rơi cái nắp kem ở gầm giường . e cầm chổi khều ra thì thấy có giấy khám sức khỏe . đọc thì thấy tên lạ hoắc mà lại có bầu hai tháng r. em nghi chắc là của chủ nhà cũ lên vứt vào sọt mà không nghi ngờ gì . hắn dục em về nói với bố mẹ chuyện kết hôn . e nghĩ cứ từ từ mình còn trẻ lo gì. e tính đợi anh trai đi du học về mới kết hôn . em nghĩ mình cứ ở nhà chơi không cũng không tốt, lên xin bố cho đi bán thuốc ở nhà cô , cô em làm bác sĩ trong bệnh viện,nhà có hiệu thuốc tây , e cũng học dược ra lên xin cô phụ bán với nhân viên ở nhà cô . thế là mình cũng có việc đỡ lông nhông. hắn thì cứ dục em về bảo bme cưới , em nghi chắc hắn yêu mình lên mới thế, lên em định là cuối tuần nói với bố , em không nói nhưng bố mẹ cũng biết em với hắn yêu nhau từ khi hắn làm ở trại lợ nhà em . Hôm đấy cô em ở nhà hai cô cháu nói chuyện , cô hỏi khi nào lấy ck , em lấy ngay điện thoại cho cô xem ảnh hắn , thì cô nhìn em hỏi đi hỏi lại : đây là nguwofi yêu cháu à, hai đứa quen nhau từ khi nao , cháu hiểu rõ về nó chưa mà đòi kết hôn . em ngớ người kb sao cô phản ứng nhứ thế , em kể mọi chuyện cho cô nghe . cô nhìn em bảo em bình tĩnh : kể đến đoạn này mà đến bây giờ nước mắt em vẫn rơi. cô bảo em là cô làm ở bệnh viện thấy thằng này đưa con bé tên N.T.O đi khám thai, thằng này tên C đúng không . E lúc này vẫn không tin nghĩ cô nhầm nguwofi hoặc trùng hợp tên . Thì cô bảo hôm sau mày bảo nó qua quán đây , cô nhìn là nhận ra ngay. em thì nóng ruột lên lúc đấy gọi luôn hắn đến đón để cô nhận dạng , hắn nhìn thấy cô sắc mặt thay đổi ngay. cô thì không nói gì , em xin cô về sớm , hắn hỏi em là đấy là ai , em bảo cô em . hắn không nói gì , lai em về . (tí em viết tiếp . em nhầm 4 năm chứ kp 14 năm . heeeeee. bây giờ em cho con đi ngủ đã ạ ) huu . em viết được đoạn dài rồi thế mà lap hết pin mất hết luôn lại phải viết lại . em kể tiếp ạEm về nhà lên phòng nghĩ ngẩn ngơ , mà em ngu , em không biết điện ngay cho cô . đến sáng hôm sau em hỏi cô là có phải cô nhầm người không thì cô nhìn em xong gật bảo chắc cô nhầm . em nhìn cô bảo chắc chắn thế cháu sẽ kết hôn với anh ý . cô nói suy nghĩ cho kĩ . trưa cô về nói chuyện với cháu sau . xong cô đi lên bệnh viện . em ngồi nói chuyện với bọn nhân viên chờ cô về . đến trưa cô về ăn uống xong cô gọi em vào phòng. cô kể hết cho em nghe , cô bảo cô suy nghĩ cho con , nhưng quyết định là ở con : thực ra thằng C cô không nhìn nhầm , cô sợ sau này con hối hận. nó lai con về xong n quay lại chỗ cô nó kể cho cô chuyện hai đứa yêu nhau , qua ánh mắt nó cô biết nó yêu con thật sự , yêu rất nhiều nhưng con bé O cũng yêu nó rất nhiều . c.o là con của bạn sếp nó . nó với oanh làm cùng cơ quan . O thích n nhưng n yêu con lên n từ chối oanh r. mà hôm đi ăn liên hoan cơ quan nó say lên hai đứa lỡ qh , dàn ông mà mỡ đến mồm dại gì không ăn , thỉnh thoảng n với oanh cũng gặp nhau > em càng nghe càng khóc , cô ôm em . cô bảo chuyện gì đến cũng đến lúc cái O biết mình có thai , thai nhi được hơn tháng r . em nhớ lại quãng thời gian ấy là lúc em đang bận thi tốt nghiệp nốt năm cuối , đúng là đàn ông tham lam , không yêu nhưng vẫn lên giường với nguoi ta như bình thường. cô bảo hắn muốn kết hôn với em vì sợ em biết chuyện sẽ bỏ hắn , hắn định bỏ đứa bé của oanh nhưng oanh không cho bỏ , oanh bảo cô ý tự nuôi con, không nói cho ai biết đứa bé trong bụng là con của anh . mà anh không ohari người vô tình , a định sẽ kết hôn với e xong vẫn chu cấp cho mẹ con oanh . em nghe mà nghẹn đắng lòng . em xin cô giữ bí mật chuyện này không nói cho ai biết , và cũng không nói với C là em biết mọi chuyện . E đi về gọi cho C bảo C cho e đi du lịch cùng bạn thì hắn nhất quyết đòi đi cùng em phải lừa là em đi du lịch để chấm dứt cuộc sống độc thân . thế là hắn mới đồng ý cho em đi , nhưng chỉ cho e đi 3 ngày . e đi đảo cô tô. hắn mua cho em bao nhiêu thứ , em đặt vé trưa hôm sau bay , em cấm hắn đưa đi vì nếu hắn đưa đi thì lộ ra ngay là em đi một mình. e lên máy bay suy nghĩ miên man, không biết lên làm thé nào em yêu C , em yêu hắn , em ích kỉ muốn hắn là của riêng em , nhưng em lại nghĩ đến O cô ấy đang có thai , bây giờ nếu tự nhiên mang tiếng không ck mà chửa thì chắc chắn bị đuổi khỏi ngành thi tương lai cô với con cô thế nào . em tự thấy mình bao dung mn ạ . e đến sân bay một mình mình bắt xe vào nhà nghỉ tắm qua xong ngủ , dạo đấy e, thấy mình hay buồn ngủ lại hay thèm chua cứ nghĩ là bình thường ngờ đâu không bình thường. em đi ngủ xong ăn uống cố quên đi mọi chuyện . e thích nước lắm cứ nhìn nước là em thấy thoải mái . hai ngày vi vu, C vẫn gọi cho , qt em lắm , dặn đi dặn lại là ngày t3 em phải về . ngày thứ ba em đi mua quà về nhà , tự nhiên nghĩ lâu rồi mình không quan tâm đến gia đình thế là mau bao nhiêu quà về, nhân đay khuyên các chị lên đi cô tô, tại em thấy nơi này đẹp. mua xong về phòng sắp xếp đồ đạc ăn uống nhẹ ngủ tí để chuẩn bị về đón nhận những ngày đen tối nhát cuộc đời. em trở về hắn nhe răng ra kiểu như bắt được vàng ôm hôn em như trong phim , hắn bảo lần trước định ôm hôn em nhưng em giân lên anh không giám bây giờ mới dám ôm hon , haha, hóa ra lúc em giận hắn cũng sợ. hắn lại đón em về quán hắn lại mây mưa , nhưng lần này em thấy tức tức bụng dưới .mây mưa xong hắn chở em về bảo em là chuẩn bị về một nhà với vợ r thích quá . lúc này em nghĩ hay kệ ,mẹ con nhà kia mà ích kỉ chiếm lấy hạnh phúc của mình. hắn về nhà em ăn cơm , bme e cũng quý hắn r vì trước hắn ở nhà e,m cũng ngoan ngoãn . ăn xong hắn về , em mang qua cho mọi nguwofi r lên phòng ngủ. em kb mn có bầu mấy tháng đầu thế nào còn em thì em toàn buồn ngủ thôi. hôm sau em lên chùa, em có tâm sự với sư thầy , thầy bảo em đúng một câu : thay vì ích kỉ con hãy yêu thương nhiều hơn . e cảm ơn thầy ra về . e quyết định chia tay C để C đến với o . cho oanh một danh phận. E kể hết cho bme em nghe . cả cô em hôm ý cũng ở nhà em . bme thương em lắm, lúc này em vẫn chưa biết mình có thai. bố mẹ định cho em sang nhật cùng anh , e cũng định thế. mẹ nói coi như em với anh có duyên nhưng k có nợ. từ hôm đấy e cũng ít gặp anh toàn lấy lí do bận. hôm mẹ em nấu cá kho , em vừa ngửi mùi đã nôn thốc nôn tháo , em tưởng rm bị dạ dày lên thế . mẹ chạy theo e hỏi mấy tháng r sao mẹ không thấy m có kinh , lúc này e mới để ý tại em có kinh không đều nên em không hay để ý , lớn thế nhưng toàn mẹ để ý kinh nguyệt hộ em , heee. mẹ bảo hay con có bầu, m thấy trong người thế nao. e bảo con dạo này hay buồn ngủ mà cứ hay thèm chua . mẹ em bảo thôi chết m có bầu r. chạy vội đi mua cho em một lúc 5c que thử. bắt em thử hết , thì cả 5 cái hai vạch đỏ chót. mẹ ôm em bảo thế này thì cưới , phải cưới, em vừa mừng vừa lo. em bảo mẹ tạm thời không nói cho ai e cần suy nghĩ . e lên phòng nghĩ chắc anh với bme anh biết phải vui mừng lắm đây. bem anh mong có cháu bế lắm . nhưng em lại nghĩ đến oanh . em quyết định gặp oanh (mai em viết tiếp ạ . em mỏi hết mắt mất . c.ơn mn đọc truyện của em )
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Nhận xét này đã bị tác giả xóa.
Trả lờiXóa