Chị phát hiện ra anh có bồ!
Đó là một ngày anh trở về nhà trong tình trạng không tỉnh táo, chị đỡ anh lên giường, vô tình điện thoại của anh rơi khỏi túi quần!
"Anh về chưa? Về nt cho em...em lo a lái xe ko an toàn!"
"Sao ko trl e vậy?"
Hai tin nhắn hiện lên màn hình Iphone của anh, mắt chị mờ mờ, trống ngực đập loạn. Liệu tin nhắn này từ một người bạn "bình thường" quan tâm nhau? Hay từ một người bạn "không bình thường" nào đó?
"Sao ko trl e vậy?"
Hai tin nhắn hiện lên màn hình Iphone của anh, mắt chị mờ mờ, trống ngực đập loạn. Liệu tin nhắn này từ một người bạn "bình thường" quan tâm nhau? Hay từ một người bạn "không bình thường" nào đó?
Chị nghi hoặc nhưng không vội gọi tới hỏi chuyện sợ đứt đầu mối! Chị mở máy anh, số người đó lưu là "Em Duong Hoan Kiem"... Cái tên Dương không rõ là nam hay nữ, nhưng cách nhắn tin có vẻ là nữ giới!
Chị lẳng lặng lưu số điện thoại đó vào máy, rồi như không có việc gì, chị cất điện thoại của anh vào túi quần!
Hôm sau đến cơ quan, chị nhờ cô bé đồng nghiệp người miền trung gọi cho số điện thoại đó, vờ nhầm máy!
Kết quả đúng như chị dự đoán, số điện thoại đó là của một cô gái!
Chị hơi bần thần, một cô gái? Liệu anh có phản bội chị? Hay đó chỉ là một cô bé nào đó "có cảm tình" nhưng anh không đáp lại?
Anh vẫn đi làm về đúng giờ, đón con, chăm con phụ chị. Ở nhà anh rảnh đều giúp chị làm việc nhà, đêm ngủ ôm vợ thủ thỉ rất tình cảm, thỉnh thoảng mua cho vợ bộ váy, cái túi vợ thích!
Anh vẫn là người chồng tuyệt vời, còn chị, chị là người phụ nữ khôn khéo, không thể chỉ vì vài tin nhắn vu vơ mà phá hoại gia đình mình. Hơn nữa nếu chuyện này có thật, chị cần một kế hoạch cụ thể để nắm được bằng chứng xác thực...
Hôm sau, chị mua một sim rác, gọi điện tới số kia "Chào chị, em ở bên chuyển phát nhanh AZ. Bên em có nhận chuyển phát cho chị một món quà của một quý khách nhằm tạo sự bất ngờ. Xin hỏi chị có muốn nhận quà luôn không ạ?"
"Vậy sao..." Cô gái bên kia ngập ngừng pha lẫn sự mong chờ hạnh phúc "Tôi đang ở nhà, chị kêu người mang tới cho tôi luôn nhé!"
"Vâng, vậy xin chị đọc lại địa chỉ để bên em xác thực!" Chị bình tĩnh. Xin lỗi cô gái nếu như thực sự cô và chồng tôi không có gì với nhau, tôi chỉ muốn xác thực một chút. Chị nhủ thầm, trong lòng cảm thấy hơi day dứt.
Cô gái hồn nhiên đọc địa chỉ "Phòng 501, chung cư A, phố B, quận Hoàn Kiếm!"
Chị thuê nhân viên điện tín mang hoa tới căn hộ cô gái kia nhằm tránh khỏi sự nghi ngờ. Tất nhiên, hoa tặng không có tên! Cứ để cô ấy đoán già đoán non một chút, nếu không phải chồng chị với cô ta có gì với nhau thì coi như chị đền bù cho cô ấy!
Hôm sau, chị nộp đơn xin nghỉ phép 3 ngày, lại nói với chồng mình phải đi Sài Gòn công tác 3 hôm. Sáng sớm, chị mang con tới nhà ngoại gửi, hôn tạm biệt chồng con rồi xách vali vờ gọi taxi ra sân bay.
Chồng chị vẫn như bình thường dặn chị chú ý sức khoẻ, ăn uống, hứa sẽ ngày ngày tới ngoại với con. Chị mỉm cười, mong là lần này chị linh cảm sai!
Chị thuê một phòng khách sạn hai sao gần chung cư của cô gái kia. Quan trọng chị muốn khách sạn mình ở phải gắn camera, để lỡ như sau này có ai đó vô tình bắt gặp chị ra vào khách sạn, mình còn trình bằng chứng "ở một mình"! Không thể đi bắt gian lại bị người ta đổ vấy tội ngoại tình được!
Lần đầu tiên chị tới rình ngoài căn hộ chung cư của cô gái kia, cũng là lần đầu tiên chị thấy cô ấy! Cô ấy trẻ, chừng hơn 20 tuổi. Nước da trắng, mái tóc dài, thân hình nóng bỏng. Quả là kiểu phụ nữ hấp dẫn đàn ông.
Nửa ngày đầu tiên, chị rình rập bên ngoài căn hộ của cô gái tên Dương trong vô vọng, buồn tẻ. Chỉ thấy cô ta ngủ tới trưa, sau đó xuống hầm lấy xe đi ăn uống dạo phố với bạn gái, rồi lại về căn hộ. Dường như cô ta sống 1 mình!
Đến chiều 3-4h, chị nhác thấy bóng đàn ông quen thuộc!
Chị không sai, là anh!
Anh vẫn đóng bộ lịch lãm trog bộ vest màu ghi sáng nay anh mặc khi hôn tạm biệt chị. Nhưng trên môi anh là nụ cười ngọt ngào, trẻ trung hiếm gặp mà đã 10 năm nay chị chưa thấy! Đó là nụ cười đậm chất "thanh xuân" của nhữg năm sinh viên tươi trẻ...
"Giờ này mới đến, làm người ta chờ hoài!" Cô gái nũng nịu.
"Hôm nay vợ anh đi công tác, con gửi ngoại nên tối nay anh có thể ở cạnh em luôn!" Chồng chị hạnh phúc.
"Hôm nay vợ anh đi công tác, con gửi ngoại nên tối nay anh có thể ở cạnh em luôn!" Chồng chị hạnh phúc.
"Vào đi..." Cô gái kéo tay chồng chị.
Họ đóng sập cửa lại, còn chị thẫn thờ núp trong góc cầu thang bộ!
Người chị run lên!
Cơ thể lạnh toát!
Choáng váng...pha lẫn hoảng hốt!
Người chồng tuyệt vời của chị, người đàn ông chị đã yêu 13 năm, chung sống 11 năm ấy thế mà lại đang tâm phản bội chị, yêu đương với đứa con gái chỉ bằng tuổi cháu mình!
Chị về khách sạn. Hôm nay chị đã không còn đủ tâm trạng để theo dõi!
Chị phải làm thế nào? Ly dị? Chị là mẫu phụ nữ độc lập về kinh tế, tính cách không quá uỷ mị, bởi vậy dù có ly hôn chị vẫn tự tin bản thân mình sẽ sống tốt.
Nhưng còn con trai chị? Nó mới 10 tuổi!
Còn gia đình hai bên nội ngoại? Họ hàng? Bạn bè? Họ sẽ nhìn chị, con chị ra sao?
Yêu anh? Chị đã từng yêu anh, nhưng chung sống quá lâu, tình yêu không còn nguyên chất mà đó chỉ còn là thứ tình yêu chai sạn với cơm áo gạo tiền, con cái, nội ngoại...anh đã và đang diễn vai người chồng hoàn hảo cho đến khi anh ngoại tình!
Chị có hay chăng đạp đổ mọi thứ cho hả giận, cho xã hội ném đá, lên án anh?
0 nhận xét:
Đăng nhận xét