Thứ Tư, 4 tháng 1, 2017

CHẾT OAN DO MA BỊT MẮT XÔ VÀO Ô TÔ

CHẾT OAn DO MA BỊT MẮt XÔ VàO Ô TÔ
Các chị còn nhớ e k ạ? Hôm e bao viết truyện nhà e về ôg anh trai e bị ma dấu với bị bịt mắt xô vào ô tô chết đấy ạ,hnay e mới up đc 1 ít do bận cv qá.
Đây là chuyện có thật của gđ e, up để mn biết và cẩn thận hơn, mong mn cmt lịch sự, thíc hay k thic thì cm có thể bỏ qa. E k câu like nhé, mẹ nào hay đọc truyện ở fb e sẽ hiểu e ntn.
Cản ơn mn quan tâm
À e khuên mn đầu năm nên đi cầu tài lộc bình an và bảo thầy xem giải hạn cho cả nhà, khoanh tròn thág hạn mỗi người lên lich, cần thiết thì đặt ghi chú ở đt luôn tránh quên .hạn nhẹ thì còn đỡ có thể mất của hoặc bị nhẹ bên ngoài chứ hạn nặg là mất mạg đấy ạ. Chứ đừg như nhà e để qá muộn k cầu đc đau lòng lắm
Sơ lược 1 tí về gđ e đã nhé mn.Bố e là tộc trưởng của 1 dòng họ. Nhà e có 6 ng,e là con út trên e có anh trai sn 91 mệnh anh ấy yếu nên rất hay bị ma nhát, từ nhỏ đã bị bệnh bme e đưa đi khắp bệnh viện này đến bv kia bán hết tài sản có giá trị mà vẫn k chữa được. Đến bệnh viện nào cũng bị lắc đầu trả về,e thì k nhớ là a ấy bị bệnh gì nhưng mỗi lần phát bệnh là nôn với ỉa ra máu tươi thôi ạ, có lần e đg ngủ dậy nhìn a nằm máu me xug quah bê bết chưa kịp gọi bm thì e xỉu cmnr, Ngày trước mẹ e có đi xem boi thầy bảo số thằng này khổ lắm, gánh hết ốm đau bệnh tật cho cả nhà rồi, rất hợp phần âm, đúng thật cm ạ đúng là nhà e tư nhỏ đến lớn rất ít khi bị ốm luôn mà toàn a ốm thôi ,rồi năm đó mẹ xin cho a cái bùa rồi lại đi khắp nơi chữa trị. Đeen Lần cuối cùg bị nặg a nằm bất động bm khóc hết nước mắt vì bs trả về chứ yếu lắm rồi, trên xe khách về quê ,thật sự là may mắn đã đến và thần chết k đưa a đi trong tích tắc.Chính chuyến xe định mệnh ấy đã cứu sống đc a nhờ 1 bác mách cho đi lên thầy lang ở Đô Lương,NA thầy ấy trị bệnh bằg thuốc nam giỏi lắm, bao nhiêu ng k cứu chữa đc lên thầy ấy chữa khỏi luôn, như chết đuối mà vớ đc phao bm e vội vàg xin địa chỉ rồi bắt xe chạy thẳng lên nhà thầy ấy, điều trị được 1 tháng thì a đỡ hẳn cm ạ,rồi sau k thấy bị gì nữa. E phải công nhận là thầy ấy cực giỏi ak. Tiếp đến năm 9 hay 10 tuổi gì đấy , trong 1 lần chơi trốn tìm ở quê quên mang bùa a bị ma giấu ở ngay nghĩa địa mà lúc mn cầm đèn đi tìm k hề thấy nhé ,hôm ấy đã 7h ,trời mùa đông nên tối thui luôn,nhà e huy động mn cầm đèn, đuốc đi tìm khắp cánh đồng rồi mà vẫn k thấy đâu,rồi bà e bảo hay nó hợp vía bị ma giấu,mn lại sùg sục đi tìm các luỹ tre, miếu miếc mà vẫn k thấy, mãi đến rạng sáng dễ tìm thì mn thấy a nằm trong bụi mía mọc gần nghĩa địa, miệng toàn đất,ú ớ k nói được gì,măt thì trợn ngược lên,lần ấy e sợ k dám nhìn luôn ,mẹ e phải lm cơm nắm với trứng gọ hồn 9 vía thì tỉnh, đến lúc hoàn hồn a mới kể đg chăn trâu thì thấy mẹ gọi về, mẹ đưa về rồi mua kẹo cho ăn, quạt cho ngủ( sự thật là ma bắt vào nghĩa trang và bắt ăn đất) cm ạ.huhu kinh vl. Sau lần ấy thì mãi về sau năm 19t mới thật sự là cột mốc kinh hoàng với gđ e
Năm đấy là năm 2009, thường thì đầu năm mới mẹ e hay đi xuống đền xin lộc và quan trọng nhất là xem ngày làm lễ giải hạn đầu năm cho cả họ(vì nhà e là tộc trưởng ) và xem tháng hạn của mn trog gđ
Rồi xin bùa trấn an trong nhà nhưg riêg atr e bị hạn nặg nhất mà mẹ quên k đi xem lại để giải dẫn đến hậu quả đau lòng
Một lần mẹ e đi xem bói thầy bảo năm này trong dòng họ sẽ có 1 con số 9 rớt( chết) , số 9 nghĩa là tuổi ấy cm ạ, Mà trong lúc ấy nhà e có ông chú năm nay đúng 49t đg bị ug thư nằm một chỗ, nói chung là sức khoẻ yếu rồi, mẹ cứ nghĩ là chú ấy mà quên đi atr e năm ấy cũng 19 tuổi, Cm đừng trách là mẹ e đến tuổi con cái còn k nhớ nhé vì như e kể ngày trước khi còn nhỏ a bị bệnh nặg nên cho học muộn 1 năm, năm ấy a học 12 thì mẹ cứ nghĩ 18t mà sơ suất bỏ qa k đi xem lại để xin bề trên giải hạn .
ĐIỀM BÁO
Mà Nhà e gần rừng núi nên xung quanh hoang sơ và rất thưa thớt nhà dân, Nói chunh buổi tối rất đáng sợ , mn rất ít khi ra khỏi nhà vào buổi tối, Có hôm có mèo động đực rồi mèo hoang kêu sau nhà e làm e sợ cả đêm k dám ngủ luôn ấy vì tiếng nó kêu ghê rợn như tiếng trẻ con khóc ý
Rồi vào 1 đêm trời âm u khá lạnh tầm hơn 12h ,đg ngủ thì mẹ e nghe thấy tiếng chim rù rị ,k biết cm có biết chim này và tên của nó có giốg quê e k nhưng đây là loài chim vô cùg xui xẻo , thường hay xuất hiện ở nơi có rưg cây rậm rạp, nhìn giốg giống như con cú mèo ý,con này mà nửa đêm đậu ở nhà ai hót là y như rằg nhà ấy sẽ có nh chết ." rù rị rù rì..." , lúc đầu nhỏ lắm lâu lâu nó mới hót, không gian tĩnh lặg ở miền quê chỉ còn tiếg xào xạc của luỹ tre kèm theo tiếg hót rợn tóc gáy của con chim ma ấy càng lúc càg rõ , càng to hơn làm mẹ e tỉnh giấc,với cái tính gan dạ của 1ng đàn bà trụ cột gia đình mẹ e dậy khoác áo ra xem thì ôi mẹ ôiii 1 con chim rụ rị đậu ngay nóc nhà hàng xóm phát ra những tiếg kêu rợn người trong đêm khuya nhưg 1 điều quan trọng mà mẹ bỏ qa là mõm con chim chĩa về nhà e mà hót( đây là lí do sau này khiến mẹ e hối hận nhất) . Sáng hôm sau mẹ kể lại chuyện rồi bảo con mụ kia sắp chết rồi, sống ác nên găp quả báo ( bà hàg xóm này chuyên chửi bới hàg xóm lág giềg với đánh đập chồng con) , mẹ e cứ tin rằg tai hoạ cbi ập xuốg nhà hàg xóm mà quên đi thág hạn nặg của a em đã đc cảnh báo từ thầy V đợt đầu năm lúc đi xin lộc..
ĐỊNH MỆNH NĂM 19 TUỔI
Ngày ấy ở quê e cả ngườu lớn và trẻ nhỏ rất hay đi thổi nổ gạo về ăn ( cái ống thổi bằg gạo và đườg ăn giòn giòn ấy ạ, k biết quê cm gọi là gì nữa) . Nhà e cũng thỉnh thoảng thèm mới đi thôi , buổi tối hôm ấy sau khi khi ăn tối xong thì như mọi hôm sẽ ngồi vào bàn học bài nhưng a lại k học mà xin mẹ đi thổi nổ bằnb được , mẹ thì nhất quyết k cho đi , bình thường mọi lần a xin mẹ đi đâu mẹ cũng cho do có e đi cùng nhưng k hiểu taii sao hôm nay mẹ e lạ lắm như cảm thấy lo lắng bất an ý , sau một hồi năn nỉ xin xỏ thì cuối cùg mẹ cũng cho đi. Lúc đo tầm hơn 8h gì đấy , e đg ngồi học thì a vào lấy áo khoác xog rồi ngồi thẩn thờ k ý thức tầm 10' rồi đứng dậy xúc gạo đi, Mà lạ là bình thuờg mọi lần đi đâu ban đêm e cũng đi cùg a ấy cho bằg đc thì hôm ấy e lại ngoan ngoãn ở nhà học như có ai ngăn lại k cho đi ý.đồg hồ vẫn quay đều , đến 9h mà vẫn ch thấy a về mẹ e nóg ruột cảm thấy bất an và lo lắng đứng ngồi k yên gọi cho atr nhưg k đc, 9h30 thím e chạy xuốg nhà báo atr e bị tai nan ở cầu( cầu này gần nhà e, cách tầm 1km thôi)mà cái cầu này thuờg xuyên xảy ra tai nạn, ngta bảo rằg ở cầu ấy có ma nữ, mn đưa a e đi bệnh viện rôi nhưng chưa biét tình hình tn. Đc một lúc thì mn kéo xuốg nhà e kín nhà, mẹ e thì ngất đi.mn phải nói dối là a k sao mai sẽ về chỉ bị thuơg nhẹ. Nhưng linh tính của 1 ngươi mẹ cho rằh chắc chăn có chuyện k lành,cứ ngất rồi lúc tỉnh thì me lai kêu hét lên" H ơi về với mẹ con ơi" khiến ai cũng khóc nức nở, rồi mẹ lên bàn thờ thắp hương quỳ khóc khấn lạy " bố mẹ đừng đưa con của tôi đi, xin bm tổ tiên hiển linh giữ lấy nó" rồi mẹ lại ngất đi. Thím kể a bị tai nạn ô tô ở cầu,cú tông mạnh khiến xe nát be bét hết nhưng lạ là người lành lặn k hề xây xước tý gì,bố và mn đưa a vào bệnh viện ở lại cả đêm, ság hôm sau nghe mn bảo ság nay a về , e đg lên đầu ngõ mua cho mẹ hộp sữa thì thấy xe ô tô chạy xuốg ngõ , đoán là a về e vội vã chạy theo nhưg đau lòng quá cm ạ, a về nhưng nằm bất động ở đó, đầu quấn băng trắng ( bị thương ở đầu) , đôi mắt hở nhẹ để lộ ít lòng trắng nhìn, da tái nhợt , nhìn đau lòng lắm cm ạ.mn phải dùg cáng khiêng a vào nhà . Hôm đó mn ai cũng lo lắng vì trong thág ấy chỉ có 2 ngày tốt thôi, nếu trong ngày hn a k đi thì lúc a mất xuốg se rất khổ( ngta gọi là ma trùng đó ạ) . Đến hơn 9h a trút hơi thở cuối cùg, cả nhà e chìm trog đau thuơg và nước mắt. Mn phụ giúp lo xog tag lễ cho a rồi thời gian qua đi đến gần 100 ngày a mất,1 hôm Thím e tự nhiên đg ở ngoài vườn thì khóc lóc các kiểu, mn chạy đến thì biết ngay là thím đã bị vong nhập, vong ở đây là chú e( chồng của thím mất khi trẻ) , chú bảo vào kêu bác K ra đây( bố e ạ) rồi k chịu nói gì, 10' sau cả nhà e ra thì chú bảo
- Anh H chưa về nhà được đâu bác cúng bái làm gì,có hưởng được đâu mà cúng. hôm nay e đi ăn cỗ về đụng H đg lang thang ở đườg rồi bảo lúc bị ô tô đâm vào mạnh qad người văng ta nên hồn hất theo ra luôn k nhập xác khi đi vào bvien đc. Giờ đg đói rét ở cầu ấy, H nhờ về báo cho bác biết đi làm lễ rước hồn chứ về nhà cái là ông thổ công lại đuổi ra k vào đc.nói xong chú xuất ra khỏi ng thím
Ngay hôm sau gđ e vội vàg cbi lễ như lời chú dặn xuống thầy V ( thầy này có tiếg lắm, có ng ở xa còn đi ô tô về chờ mấy ngày thầy mới lm cho cơ) . Chị gái e thì đi chở Thím e xuống cho vong atrai e nhập vào ( Thím e hợp với phần âm ghê gớm luôn ạ, cứ bỏ bùa ra cái là bị ma theo vong nhập, bề trên bảo lập miếu làm thầy hoặc đi hầu đồng thì mới thoát được vong ma) , trong lúc chờ thì gđ e có đi vào trong nhà thầy ngồi, xong mới ngồi đc tý thì thầy bảo
- Nhà này hay nhỉ, vong đã xuống đây từ nãy giờ ben ngoài rồi mà k ai ở ngoài là sao, để vong 1 mk bên ngoài v?
Lúc ấy cả nhà e mới lao ra cái chiếu đã trải sẵn bên ngoài mép ngõ gần miếu đốt đồ mã của đền khóc um lên, giải thíc 1 chút tại sao vong atr e k đc vào trong điện là vì a mới mất ch đc trăm ngày, đg còn ô uế nên k đc phép vào trong điện mà chỉ đc ở bên ngoài thôi,tầm 5' sau thím e xuốg đến nơi , ngồi xuốg chiếu cái thì a trai e nhập ngay vào người thím e( giờ gọi là atr e nhé), mắt trợn ngược lên, chân tay duỗi thẳng ra k ngồi được a cả e phải ngồi sau để đỡ
... "Huhuuhuuu con khổ lắm bố mẹ ơi"
Cứ thế a khóc thảm thiết , cả nhà em cũng đau đớn khóc theo
Nói được câu a lại khóc nghít đi rồi thở dốc k nói được do mới mất nên đầu và cơ thể đg đau
Cứ nhập vào rồi lại xuất ra k nói đc, đến lúc thầy V ra lấy cái khăn đỏ trùm lên đầu rồi phù nước gì đó xoa xoa ở đầu thì a mới nói được bt, bố e hỏi:
- Sao con mất ở nhà mà lại k về đc ?
.. (Khóc) Con bị hồn văng ra khỏi, con cố nhập xác nhưng k vào được, con k về đc nhà, bm cúng gì đốt gì con k nhận được, con về nhà thì bị đuổi đánh thổ địa với ôg côg k cho vào
Nói xog a lại khóc nức nở
Bố e lại hỏi tiếp:
- con chết là do đã tới số hay bị oan
...( khóc to hơn rồi đấm đấm ở ngực)
Lát e viết up tiếp edit ở bài này luôn nha cm. Viết k lưu nên viết đi viết lại mấy lần, e dỗ con ngủ đã mai e up nốt.
Đây là chuyện của gđ e nên mog mn cmt lịc sự. K tin hay k thíc có thể bỏ qa
Cm vào fb e đọc tạm truyện e sưu tầm nhé, truyện này của gđ e nên k có ở fb e đâu. Xin add đừg kick để e viếp up nốtE up tiếp đây ạA cứ đấm liên tục và khóc nấc lên rồi xuất ra khỏi người thím luôn, được tầm 5' chị gái e đinh chạy vào gọi thầy thì a lại nhập vào " Conn.. Đauu lămm.. Con.. Bị ..oann .. Mẹ.. Ơi.." Cố gắng nói đc câu a lại khóc nghít lên, người quằn quại rồi ôm đầu kêu đau - Bố e lại hỏi tiếp: " ai bắt con đi có phải không" ( khóc) " con nói ra sợ về nó đánh, nó k cho ăn , bm ơi con khổ quá"- bố: hôm nay bố mẹ sẽ đưa con về nhà k để nó đánh con nữa đâu, có oan ức gì con kể cho bm ngheAnh bắt đầu nhìn ra ngoài ngõ rồi người co rúm lại, mặt tái mét, "nó... Nó... Đh đứg ngoài ngõ mẹ ơi huhuhuu" rồi ôm lấy mẹ e sợ hãi. Bố e lại hỏi tiếp: ai đg ở ngoài ngõ? Đứa bắt con phải k? A vẫn k chịu nói ạ, một lát sau thầy ra bảo: vong này chết trẻ quá, chết oan đấy, số chưa đến đâu, nó cả gan theo về đứg ngoài ngõ doạ cơ à( ý noi con ma xô a tr e đấy) rồi quAy sag bảo với atrai e: ngay trog tối hôm nay ta sẽ làm lễ đưa con về nha, có oan ức kể ra cho bme biết đi con , nói xog thầy vào điện làm cho nhữg người khácNgoài này vẫn bao trùm lên là tiếh khóc, tiếg gào của mẹ e, mẹ bảo tại mẹ a mới ra cơ sợ này nếu me đi cầu sớm thì a k đến mức phải chết, a ôm lấy mẹ rồi bảo: xem như số con đến đây , k đc ở ben gđ nữa, k phải do mẹ, rồi a bắt đầu kể:Con chưa đến số chết, con bị xô chết - Hôm ấy con lúc con đi về đến cầu( cầu gần nhà e) thì tự nhiên đèn xe máy tắt, xug quah thấy tối om như ai bịt mắt lại k thay gi như có 1 bàn tay vô hình che ngag lấy mắt, lúc ấy chỉ có 1 màu đen thui, xe máy đảo loạg choag.... Rầmmmm.. Chiếc ô tô tải đâm phải con, người bị hất mạnh ra xa nên hồn con bị văg ra khỏi xác k nhập vào đc ( cái nè lm lễ mới nhập đc) con nằm đó nhìn mn đưa xác con đi bênj viện. Ngay lúc đó 1 người phụ nữ ăn mặc rách rưới, gương mặt hằn lên nhữg đườg gân xanh đỏ trên trán , tóc xoã trừg mắt, nó nhìn con rồi cười bảo từ nay m ở đây , m làm nô lệ của t,nói đến đây rồi chỉ ra ngoài ngõ sợ hãi: là nó.. Nó hại con.. Nó về ngoài ngõ rồi nó doạ con nói ra là về nó đánh đập con, từ ngày hồn k về được nhà, người đau nhưng ngày nào nó cũg hành hạ đánh đập ( khóc to ) k cho ăn nưa, con oan lắm mẹ ơi con toàn cướp đồ của ngta đi chợ về khi thì bánh , khi thì hoa qả, nhớ lại là chị dâu e đi chợ hầu như lần nào về đến cầu cũg bị rơi đồ mặc dù đã bọc kĩ,thấy lạ nên chị kể với chị gái và mẹ e, mẹ e cũg có cảm giác như a chưa về đc nên rằm, mùg một toàn mag đồ ăn ra cầu cúg , cố chờ 100 ngày để đi xem nhưg k ngờ chú e về mách nên hnay di xem là mới đc hơn 50ng thoi nên a còn rất yếu, đau k cử độg k ngồi đcA kêt tiếp: mỗi lần bm mag thức ăn vàg bạc ra đốt là nó chỉ chia cho con 1 nữa, riêh vàg bạc là nó lấy hết, hôm trước con thấy các chú đi qa đây vào nhà mk đôg lắm, con theo các chú về nhà mình nhưg k vào nhà được, đến cửa là ôg côg , ôg địa đánh hất ra con phải nhờ chú T về báo cho bm. Nói đến đây cả nhà e ai cũg ôm lấy anh khóc, mẹ e thì người mềm nhũn lả đi, từ ngày a mất mẹ e suy sụp kih khủh đêm nào cũg mơ màg lug tug k yên giấc đc. Rồi thầy ra bảo : bh ta sẽ cho quân đi đi bắt hồn ma ấy để truy xét rồi làm lễ cho con về nha với bmeNói xog thầy bảo chị e đi xếp đồ lễ ra chiếu , còn thầy cầm 1 bó nhag đen đốt rồi ném mạnh ra ngoài ngõ ngày ấy e k biết gì luôn, bh lớn rồi tìm hiểu tâm linh nhiều mới biết ma quỷ sợ nhang đen, đây xem như là vũ khi bắt ma ý ạ. Tầm 5' sau thầy cầm 3 đồg tiền xu âm dương với cái đĩa rồi gọi thêm 1 bà hầu đồg nữa ra chiếu ngồi chờ vog về nhập,Thầy quát lên:-Nhà ngươi to gan quá, dám mò về ngoài điện của ta doạ vong k kể ra ngươi, ngươi tưởg bêg trên k biết gì à, còn k mau nhập vong...Bà đồg đg ngồi bỗg giật mk 1 cái rồi như trở thành người khác mắt sòng sọc trợn lên nhìn mn như đg oán hận.thì ra là con ma đó đã nhập ." tại sao m lại hãm hại che măt rồi xô con người ta vào ô tô" ( thầy biết lí do nhưg vẫn giả vờ hỏi) Nó k nói gì chỉ giãy dụa để thoát ra khỏi.. Thầy phải kêu 2 người ra giữ lấy 2 tay, thầy bóp vào 2 bên sườn nó kêu la lên rồi xin thầy tha cho .Thầy bảo :bản thân m đã làm ma trơi( que e gọi ma trơi là nhữg ma lang thang k có nhà, chết k về đc với gđ, k ai cung,) m ở cầu này cũg lâu lắm rồi đấy, khôn hồn thì thành thật kê hết ra nếu k ta nhốt m vào ngụcLúc này nó mới xịu người xuốg , nó đảo mắt nhìn xug quanh rồi bảo số thằg kia chưa chết nhưg hạn đến có người bảo con làm thưa thầy, mẹ e lúc ấy bò đến bóp lấy người nó hét lên " hạnnn sao m k xô nó nhẹ,sao m ác m bịt mắt con tao , m xô con tao vào xe, m cướp đi sinh mạg con trai t, m có biết t khó khăn lắm nuôi nó đến tuổi 19 tuổi đẹp nhất mà m nỡ độc ác xô con tao? Mẹ e khóc nức nở , a cả e phải ôm đưa mẹ e ra ngoài 1 lát. Kể đến đây e k kìm nổi nước mắt 8 năm rồi, chưa 1 cái tết nào, chưa 1 đêm giao thừa nào nhà e được vui vẻ trọn vẹn,năm nào mẹ cũg khóc nhắc tên a làm nhà e ai cũg khóc k vui vẻ gì.năm nay e đi làm xa nhà tết vẫn về nhưg nghĩ nghĩ đến đêm giao thừa e buồn m lắm,tưh ngày a mất giao thừa nào mẹ cũg để thêm 1 chên đũa bên mâm cơm nên ko khí ảm đạm đến kinh khủgTiếp đến thầy hỏi : nhà ngươi tên gì? Bnhieu tuổi, ts chết ơ đó? M đã xô bao nhiêu người ở đó??Nó cúu mặt trả lời: con tên Nguyễn Thị L, năm nay 43t, mất lúc 22t, ngày trước bị tai nạn ở đây, nói đến đây nó khóc xin thầy thương tha cho nó. Thầy cho nó xuất ra rồi bảo gđ , Số đã định, có hạn thì phải giải ,k giải thì phải chịu oan cũg k trách nó hoàn toàn đc, biết là oan là chưa đen số nhưg bh đã lỡ xảy ra ch đau lòg rồi ta sẽ làm lễ cho vog về nhà với bm, nói xog thầy đưa cho 1 cànb tre có dán tờ giấy dài màu tím có ghi gì đó e k nhớ dặn là đi qa cầu nhớ phải gọi tên a mới về được. Vậy là yên ổn a đã về đc mn ạ,mẹ e bt toàn nằm giườg ngay trước bàn thờ a luôn, đêm đầu tiên mẹ e ngủ mơ thấy a vêg cứ ôm chặt lấy mẹ mà khóc, mẹ e nghẹt thở kêu ú ớ rồi tỉnh, tiếp đến mấy hôm ltuc mẹ đều thấy nv,sau mấy hôm mẹ vào giườh trog pogg e nằm thì k mơ thấy nữa . E nghĩ do chiếc giươg, chả là khi a mất nhà e có đặt a nằm ở giườg ấy laf cua a và sau đó nhà e k vưt mà vâzn để nằm, kể cả quần áo a nhà e cũg k vứt cái nào mặc đc thì mặc k thì lam đồ thay ra đồg, chắc do a nhớ thươh mẹ qá bh mới dc về lại năm trên giườh của a nên mẹ mới hay mơ thấy.mà a tr e thiêng lắm cm ạ, tưf khi a về đc nhà là côg viêc trog nhà lm ăn tốt lắm, trom via nuôi lợn rất nhah to cm ak. Mặc dù đã qa đi 8 năm nhưh với e và gđ là 1 nỗi đau k lấp đầy đc và mỗi lầm đi qa cây cầu đó e vẫn giận dữ, e phóg xe nhah, tay bấm lại, nhìm chằm chằm vào lùm tre bên cầu như thách thức đầy oán hận.Hết rồi cm ạ. Có thờ có thiêh có kiêg có lành cm ạ, cầu để tâm được thanh thản bớt âu lo. E viết ra chủ yếu để mn đọc qa cho biết ạ nên k đx hay lắm. Cảm ơn mn đã(.) cho e độg lực viêt raĐầu năm nhớ xem thág giải hạn nhé mn. E thấy quan trọg lắm.Mn có muốn nghe về ma trùng k hsau e kể cho, chuyện này của chú e đã xảy ra lâu lắm rồi tưf khi e học lớp 9 cơ nhưh vẫn nhớ lắm ạ.thề là thật nhé . E chỉ có 2 chuyện gđ thôi . các mẹ đừg cop rồi cho lên fb nhữg ch của e trog nhóm nhé. Fb e nhiều truyện lắm nhưg e lại k muốn ngta chia sẻ câu chuyện của mình cũg như k đu can đảm đăg lên fb mk để ng thân đọc đc lại đau lòg 1 lần nữa. E chỉ đăg ở eva thôi. Cảm ơn mn đã đọc ,coi như tâm sự của e, Nhẹ nhõm qá, Mn thíc truyện tâm linh hay muốn đọc lúc rảnh thì vào fb e mà đọc,

0 nhận xét:

Đăng nhận xét