Mình cưới chồng năm 18 tuổi, vừa thi đại học xong đủ tuôi là cưới. Mọi người ai cũng biết vì lí do gì rồi đấy, bác sĩ bảo cưới! Ngày mình cưới bố mình đã khóc rất nhiều, ông thương con gái còn bé bỏng trước giờ vẫn trong vòng tay bố mẹ...
Mình và anh quen nhau từ rất lâu n sau rất nhiều lần nói chuyện theo đuổi mình mới nhận lời yêu anh. 1 con bé 16 tuổi đầu sống trong 1 gia đình gia giáo được bao bọc như công chúa từ tấm bé, không tiếp xúc với xã hội bên ngoài bao giờ, bập phát vào anh, mộit công tử con nhà giàu quyền thế nhất tỉnh, và cũng tai tiếng nhất. Nhưng lúc đó mới 16 tuổi mà, ngây thơ biết gì đâu, tin và yêu anh thật lòng( anh hơn mình 9 tuổi, làm công an), tin là anh là người tốt, tất cả tin đồn chơi bời ong bướm là do mọi người ghen ghét mà thôi. Yêu anh và tin a đến mụ mị. Từ khi yêu a chỉ biết mỗi a là ng duy nhất, thậm chí không cười với ng con trai khác bao giờ vì anh rất hay ghen, và mình thì ko dám làm a suy nghĩ, vì a "lắm việc phải nghĩ rồi"...
Lúc yêu mọi thứ đều màu hồng, anh chiều chuộng bao bọc mình từng li từng tí (sau này mới biết chẳng phải yêu thương gì vì chẳng qua sợ thằng khác chén mất
😂). Anh nói luôn, yêu a là em xác định cưới đấy, a sẽ chờ e đến năm
Cuối đại học. Con bé sướng, nghĩ a yêu mình lắm mới muốn cưới mình ( sau này mới biết mình chỉ là tấm huy chương, vì lí lịch hoàn hảo, ngoan, xinh xắn, học hành tử tế, hiền lành)...yêu anh nhiều và hi sinh cho a ko biết bao nhiêu...để đến giờ đã 5 năm bên nhau mỗi khi nhớ lại ngày ấy vẫn thấy nói trong tim!!
Mình và anh quen nhau từ rất lâu n sau rất nhiều lần nói chuyện theo đuổi mình mới nhận lời yêu anh. 1 con bé 16 tuổi đầu sống trong 1 gia đình gia giáo được bao bọc như công chúa từ tấm bé, không tiếp xúc với xã hội bên ngoài bao giờ, bập phát vào anh, mộit công tử con nhà giàu quyền thế nhất tỉnh, và cũng tai tiếng nhất. Nhưng lúc đó mới 16 tuổi mà, ngây thơ biết gì đâu, tin và yêu anh thật lòng( anh hơn mình 9 tuổi, làm công an), tin là anh là người tốt, tất cả tin đồn chơi bời ong bướm là do mọi người ghen ghét mà thôi. Yêu anh và tin a đến mụ mị. Từ khi yêu a chỉ biết mỗi a là ng duy nhất, thậm chí không cười với ng con trai khác bao giờ vì anh rất hay ghen, và mình thì ko dám làm a suy nghĩ, vì a "lắm việc phải nghĩ rồi"...
Lúc yêu mọi thứ đều màu hồng, anh chiều chuộng bao bọc mình từng li từng tí (sau này mới biết chẳng phải yêu thương gì vì chẳng qua sợ thằng khác chén mất

Cuối đại học. Con bé sướng, nghĩ a yêu mình lắm mới muốn cưới mình ( sau này mới biết mình chỉ là tấm huy chương, vì lí lịch hoàn hảo, ngoan, xinh xắn, học hành tử tế, hiền lành)...yêu anh nhiều và hi sinh cho a ko biết bao nhiêu...để đến giờ đã 5 năm bên nhau mỗi khi nhớ lại ngày ấy vẫn thấy nói trong tim!!
Sau đó, mình phát hiện ra, hoá ra trước giờ mọi lời đồn đại đều đúng, anh là tay chơi chính hiệu, anh trăng hoa ong bướm...mình ko chịu nổi cú sock, tra hỏi a thì a chửi như tát nước vào mặt mình...ok vì a đang nắm đằng chuôi mà
:) a thích nói j chẳng được, vì cái thai trong bụng mình ngày càng lớn mà con mình cần có bố... bố con mình ôm nhau khóc ko biết bao nhiêu lần, bố con anh hả hê...bố a là người có thế lực, mỗi khi ông gọi điện nói chuyện cả nhà mình lại lo lắng, cả dòng họ mình sợ cho gia đình. Bố a nói nhẹ nhàng có tình mà như nghìn mũi súng đe doạ. Còn gia đình, còn công việc của mọi người... thôi thì cưới...
Trước ngày cưới mình nghĩ đến chuyện bỏ trốn không biết bao nhiêu lần, n còn bố mẹ mình thì sao? Bố a quá lắm quyền lực, còn gia đình mình quá hiền lành...Ngày cưới, bố mình khóc, mình tự nhủ phải mạnh mẽ lên, cái gì cũng phải chịu đựng, vì đó là sự lựa chọn của mình, ko đc để bố mẹ biết mình chịu khổ. Và sau đấy đến bây giờ là một chuỗi những tháng ngày sống trong nước mắt...

Trước ngày cưới mình nghĩ đến chuyện bỏ trốn không biết bao nhiêu lần, n còn bố mẹ mình thì sao? Bố a quá lắm quyền lực, còn gia đình mình quá hiền lành...Ngày cưới, bố mình khóc, mình tự nhủ phải mạnh mẽ lên, cái gì cũng phải chịu đựng, vì đó là sự lựa chọn của mình, ko đc để bố mẹ biết mình chịu khổ. Và sau đấy đến bây giờ là một chuỗi những tháng ngày sống trong nước mắt...
Rồi dần dần, mình cũng giảm cân, xinh đẹp trở lại, vóc người mình vốn bé, nên nhanh lại dáng, gia đình lại có điều kiện biết cacha ăn diện nên sau 1 tg xuống Hà nội mình lại như xưa, nhìn ko ai biết là có chồng có con rồi
Anh lúc này mới quay trở lại ghen tuông, quản mình chặt hơn. Mình thì vốn trc giờ chẳng có gì, chỉ có anh, chỉ thấy vui vì 2 vc đã nói chuyện dần dàn giống 1 gia đình hơn. A hay xuống thăm vợ con hơn, mỗi khi anh bế con mình rất vui, máu mủ mà...mình lưu lại từng khoảnh khắc 2 bố con bên nhau. Mình cứ ngỡ gia đình sẽ mãi êm đẹp, chỉ cần mình giả ngu là đc. Mình ko muốn bóc mẽ anh. Cả gia đình mình đều biết thời gian qua a chơi bời ra sao n vẫn lảng đi, vì thương con gái
Rồi mình có bầu đứa t2, sóng gió lại nổi lên. Lần này anh không bỏ mặc, chăm sóc hỏi han mình chu đáo, biết là con trai cả nhà a vui lắm, bố mẹ mình ko hài lòng lắm vì mình lại lỡ dở việc họv thêm nửa năm n cũng thôi vì ông bà quý con quý cháu.
Mọi người có thể chửi mình ngu vì cam chịu như vậy n phải ở vị trí mình mọi người mới hiểu, lòng mình rối bời ra sao.
Anh lúc này mới quay trở lại ghen tuông, quản mình chặt hơn. Mình thì vốn trc giờ chẳng có gì, chỉ có anh, chỉ thấy vui vì 2 vc đã nói chuyện dần dàn giống 1 gia đình hơn. A hay xuống thăm vợ con hơn, mỗi khi anh bế con mình rất vui, máu mủ mà...mình lưu lại từng khoảnh khắc 2 bố con bên nhau. Mình cứ ngỡ gia đình sẽ mãi êm đẹp, chỉ cần mình giả ngu là đc. Mình ko muốn bóc mẽ anh. Cả gia đình mình đều biết thời gian qua a chơi bời ra sao n vẫn lảng đi, vì thương con gái
Rồi mình có bầu đứa t2, sóng gió lại nổi lên. Lần này anh không bỏ mặc, chăm sóc hỏi han mình chu đáo, biết là con trai cả nhà a vui lắm, bố mẹ mình ko hài lòng lắm vì mình lại lỡ dở việc họv thêm nửa năm n cũng thôi vì ông bà quý con quý cháu.
Mọi người có thể chửi mình ngu vì cam chịu như vậy n phải ở vị trí mình mọi người mới hiểu, lòng mình rối bời ra sao.
Mình bảo muốn li dị, a chửi mình ngu vì tin người. Các bạn bảo sao ko thuê thám tử? Để có bằng chứng? Thuê làm gì hả mọi người khi mà bố a bảo đàn ông đc phép chơi bời, khi mà ai cũng biết rõ 10 mươi, và thực sự mình quá mệt mỏi chỉ muốn thoát ra.
Bố a gọi điện chửi rủa mình. Lại những chuyện cũ, lại là ko chăm chồng, dám đi chơi với bạn ko xin phép chồng, ông hỏi mày có thấy ai sướng như mày ko, 1 đứa bé con mà 2 bà giúp việc, bảo mình sướng ko biết sướng
:)... hồi trc bố mẹ chồng mình bảo chỉ thuê 1 bà thôi n bố mình bảo ko đc vì mình đi học cả ngày rất vất, bố mình sẽ trả tiền cho 1 bà nữa, n bố chồng mình sĩ diện bảo ko cần ô ngoại phải lo...
rồi ông lôi con mình về quê, 1 mình mình ở lại căn nhà với 4 camera, cứ ra ngoài ô gọi điện hạch sách...
Bố a gọi điện chửi rủa mình. Lại những chuyện cũ, lại là ko chăm chồng, dám đi chơi với bạn ko xin phép chồng, ông hỏi mày có thấy ai sướng như mày ko, 1 đứa bé con mà 2 bà giúp việc, bảo mình sướng ko biết sướng

rồi ông lôi con mình về quê, 1 mình mình ở lại căn nhà với 4 camera, cứ ra ngoài ô gọi điện hạch sách...
Nói qua, các bạn bảo tại mình yêu chồng mình quá nên mới buồn mới chịu đựng như vậy. Không phải, ty trong mình đã chết nhiều phần rồi, n đó vẫn là bố của con mình, mình có thể ko cần chồng, n con mình thì cần bố. Những lúc gia đình êm ấm thực sự mình thấy rất vui, lấy đó là cái cớ để bấu víu tiếp tục gia đình này...
hơn nữa gia đình mình cũng có danh tiếng, mình đã "cho" bố mẹ mình cái tiếng con gái lấy chồng sớm nên phải cố tỏ ra hạnh phúc, ng quý ko sao, ng ghét lại bóng gió làm bố mẹ mình tủi thân. Nhiều ng ko biết bảo hay là ham tiền nên mới ko li hôn
😂 xin thưa với các bạn là nhà mình cũng có điều kiện ko kém, so với nhà a ko biết ai hơn ai kém, chẳng qua nhà mình kín đáo ko thích thể hiện thôi.
Trc giờ ở với bố mẹ sống như công chúa mọi việc đều theo ý, thích gì đc nấy, chẳng phải lo nghĩ điều gì nay đùng phát rơi vào cảnh như vậy, mn nghĩ có buồn ko?? Đừng bảo vì mình có 2 bà gv mà may mắn, nhà mình lúc nào cũng có 2 gv, nên đối với mình mà nói đó là cái quá bình thường. Mình ko khổ về vật chất, bố mẹ mình sẽ ko bao giờ để mình khổ, cái mình khổ là khổ tâm
hơn nữa gia đình mình cũng có danh tiếng, mình đã "cho" bố mẹ mình cái tiếng con gái lấy chồng sớm nên phải cố tỏ ra hạnh phúc, ng quý ko sao, ng ghét lại bóng gió làm bố mẹ mình tủi thân. Nhiều ng ko biết bảo hay là ham tiền nên mới ko li hôn

Trc giờ ở với bố mẹ sống như công chúa mọi việc đều theo ý, thích gì đc nấy, chẳng phải lo nghĩ điều gì nay đùng phát rơi vào cảnh như vậy, mn nghĩ có buồn ko?? Đừng bảo vì mình có 2 bà gv mà may mắn, nhà mình lúc nào cũng có 2 gv, nên đối với mình mà nói đó là cái quá bình thường. Mình ko khổ về vật chất, bố mẹ mình sẽ ko bao giờ để mình khổ, cái mình khổ là khổ tâm
Như m đã kể ở trên, chồng m lúc nào cũng đi biền biệt chẳng mấy khi ở nhà, anh đi thì chẳng sao đâu n mình chỉ cần về muộn 1 tí thôi là ra chuyện. Hôm đó a cũng đi từ sáng như mọi khi. Đến 8r, bạn mình rủ mình đi cf trên phố, (nhà mình ở khu Cầu Giấy) quanh đi quẩn lại 10r mới gần về đến nhà. Trên đường đi về a có gọi điện thoại cho mình, nói đúng câu: m về đây, m về đây ngay! Nghĩ bụng, bt toàn 1,2 h sáng mới về sao hôm nay về sớm thế (đợt đấy a đi học thạc sĩ nên ở Hn 1 tháng). Lúc đấy m sợ lắm
Y như rằng vừa về đến nhà, anh túm tóc tát mình túi bụi, 2 bà gv xông vào can cũng ko xong vì anh vốn rất to cao lại máu điên đang nổi lên, mình thì bé. Giằng co mãi mình mới thoát ra, lúc đấy m nhớ lại lời 1 chị: em để yên nó đánh e 1 lần, nó sẽ đánh e cả đời. Mình vớ cái kéo ở gần đấy rồi chạy vào phòng định đóng cửa lại n ko kịp, anh nhanh quá xông vào, nhìn thấy mình cầm kéo a bảo: con này m giỏi nhỉ? M dám giết chồng m à!! Xong xông vào đánh mình tiếp. 1 con bé yếu đuối hiền lành, nhẫn nhịn suốt 2 năm trời, tất cả dồn lại, mình vung kéo lên xiên mấy phát vào tay anh, anh có vẻ sock vì ko nghĩ mình dám làm thế, mình lúc đó tay cầm kéo run lắm, chắc chắn ko dám đâm đâu vì tay a cũng bị sượt vài phát thôi
😂
😂 đúng lúc đấy 2 bà gv xông vào giằng kéo sợ mình bí quá làm liều, xong mình chạy luôn sang phòng khác khoá cửa lại. Mình gọi cho bố mẹ. Lúc đó mình sợ lắm (c mình vốn là đại ca, có ngán ai bao giờ đâu, ở quê mình ai cũng kiêng dè ko dám dây), m gọi luôn cho bố mẹ bảo bố mẹ ơi anh đánh con! Sau quả đấy m mới đc yên ổn đến sáng. Tổng kết lại chồng mình còn bị trật chân vì mình giãy khoẻ quá. Từ sau đấy có chuyện gì anh ko chơi trò đánh đấm nữa mà chơi trò méc phụ huynh (cụ thể là bố anh) , rồi bố anh lại gọi điện chửi mình. Phận làm con dâu sao dám cãi bố chồng. Anh thì hả hê, m bị khép vào tội không quan tâm đến chồng như mình kể trên...phải cố gắng kéo chồng về chứ...? Kéo kiểu gì hả mọi người khi 1 bên cố gắng còn 1 bên cứ ngày càng được đà lấn tới...
Y như rằng vừa về đến nhà, anh túm tóc tát mình túi bụi, 2 bà gv xông vào can cũng ko xong vì anh vốn rất to cao lại máu điên đang nổi lên, mình thì bé. Giằng co mãi mình mới thoát ra, lúc đấy m nhớ lại lời 1 chị: em để yên nó đánh e 1 lần, nó sẽ đánh e cả đời. Mình vớ cái kéo ở gần đấy rồi chạy vào phòng định đóng cửa lại n ko kịp, anh nhanh quá xông vào, nhìn thấy mình cầm kéo a bảo: con này m giỏi nhỉ? M dám giết chồng m à!! Xong xông vào đánh mình tiếp. 1 con bé yếu đuối hiền lành, nhẫn nhịn suốt 2 năm trời, tất cả dồn lại, mình vung kéo lên xiên mấy phát vào tay anh, anh có vẻ sock vì ko nghĩ mình dám làm thế, mình lúc đó tay cầm kéo run lắm, chắc chắn ko dám đâm đâu vì tay a cũng bị sượt vài phát thôi



0 nhận xét:
Đăng nhận xét