Chủ Nhật, 22 tháng 1, 2017

Tỉ phú Hoàng Kiều bất ngờ tuyên bố chia tay Ngọc Trinh

Các đây vài giờ trên trang cá nhân của mình, vị tỉ phú gốc Việt này bỗng đưa ra thông báo chính thức chia tay người tình trẻ khiến nhiều người không khỏi giật mình.


“Cơn lốc xoáy tình yêu giữa tôi và Ngọc Trinh đã chấm dứt” - Là mở đầu cho thông báo đặt biệt mà tỉ phú Hoàng Kiều đã viết trên Fanpage chính thức của mình cách đây hơn ba giờ đồng hồ.
Điều làm những người hâm mộ không khỏi ngạc nhiên đó là chỉ vài ngày trước, vị tỉ phú lớn tuổi này còn đăng tải những hình ảnh vô cùng tình tứ bên người đẹp, và Ngọc Trinh cũng cập nhật trên trang cá nhân của mình về chuyến đi Hawaii cùng tình già.
Trích đoạn thông báo:
Thông báo đặc biệt.
Ngọn gió tình yêu của tôi và Ngọc Trinh đã kết thúc.
Mặc dù tôi đã có ý định gìn giữ một tình yêu lâu dài với Ngọc Trinh và để cô ấy ở cùng tôi trong suốt phần đời còn lại.
Mặt khác, Ngọc Trinh đã đến với tình yêu này với một mục đích ngắn hạn và những hứa hẹn tình yêu mà cô ấy đăng tải trên trang cá nhân đã không còn xứng đáng với tình yêu và sự chú ý của tôi.
Tôi muốn cảm ơn tất cả các thành viên đặc biệt của câu lạc bộ Hoàng Kiều vì sự ủng hộ của các bạn với chương trình “Tạ tình”, hiện tại chương trình đã được đổi tên thành “Những ngày thơ mộng”. Đối với những ai đã mua vé nhưng không muốn tham gia và ra khỏi câu lạc bộ vì Ngọc Trinh, chúng tôi sẽ hoàn trả lại mọi  chi phí. Quỳnh Nga sẽ liên lạc với tất cả các bạn.
Tôi xin lỗi vì sự bất tiện này.
Sau những tuyên bố ngọt ngào và đầy mặn nồng suốt vài tháng qua, lời chia tay mà tỉ phú dành cho người tình trẻ có phần hơi đường đột.
Tuy nhiên, theo một vài cư dân mạng đã nghi ngờ về mối tình tốn giấy mực này, đây có thể là bước tiếp theo trong chiến dịch PR hoàn hảo, sự hợp tác tốt đẹp giữa tỉ phú Hoàng Kiều và Ngọc Trinh, cái tên rất được truyền thông săn đón.
Trong thư chia tay, tỉ phú cũng không quên nhắc đến tập đoàn của mình và dành lời quảng cáo cho chương trình ca nhạc tại Mỹ do ông tổ chức.
Sau hàng loạt sự kiện đình đám xoay quanh tình yêu của cặp đôi thị phi này, từ những phát ngôn lãng mạn đến phát ngất của tỉ phú, những chuyến đi nước ngoài xa hoa của người đẹp và gần đây nhất là vụ án sim số trị giá hàng chục tỉ đồng vẫn chưa ngã ngũ, liệu lời chia tay này còn ẩn chứa bí mật gì?
Những hình ảnh khi còn hạnh phúc của Ngọc Trinh và tỉ phú Hoàng Kiều:

Thứ Bảy, 21 tháng 1, 2017

VONG THEO

Vong theo
phần 1:
gần nhà mình có một cây cầu bắt ngang qua một con sông nước chảy rất mạnh,nó cũng chỉ là một cây cầu bình thường nhưng điều đáng nói là cây cầu này tính ra cũng có khoảng 5 người, có cả nam và nữ tìm đến đây tự tử rồi...nhưng lạ một điều những người tự tử đều đang có một cuộc sống rất trọn vẹn, hạnh phúc cả về vật chất lẫn tinh thần nên không hiểu lý do tại sao họ lại tìm đến cái chết...chỉ riêng có cái chết đầu tiên của một cô gái trẻ đang mang thai là tất tưởi nhất...mình nghe kể là lúc đó cô gái này lỡ mang thai với một tên sở khanh nên oán hận mà tự vẫn...nhưng mãi mà không tìm thấy xác, người nhà cô gái mời thầy ra tận cây cầu để gọi hồn tìm xác thì thầy nói cô gái này hà bà không cho lên...vậy là cái xác không bao giờ được tìm thấy, cứ như vậy thì như thông lệ 1 năm lại có thêm một người tự tử ở trên cầu này...
năm đó là vừa tròn một năm sau cái chết của cô giáo mầm non có chồng làm giáo viên tiểu học, và có 2 đứa con nhỏ xinh xắn...cái chết quá bất ngờ khiến người dân nơi đây cảm thấy bất an, nên họ tự bỏ tiền ra lập bàn thờ rồi cúng kiếng đầy đủ mong được bình an, bên uỷ ban xã cũng bố chí dân phòng ra canh gác trên cầu để tránh thêm những sự việc đau lòng...năm đó anh họ mình vừa mới đi nghĩa vụ về thì được giới thiệu làm bên xã, và cũng chính anh họ mình là một trong số những người tham gia canh gác...phải nói thời điểm đó ai cũng hồi hộp, vì năm nào cũng có người tự tử không biết năm nay sẽ như thế nào...đêm hôm đó cũng như thường lệ anh mình cũng vài người nữa lên chổ gác thì bất chợt thấy trên cầu có dáng người đang bước đi, soi đèn pin thì thấy đó là một cô gái với dáng vẻ chẳng giống với đi dạo chút nào...cứ lắc lư như con rối vậy, thấy có điều bất ổn nên anh mình cũng mọi người mới vội vàng chạy lên đó, nhưng hình như phát hiện ra nên cô gái này mới bước nhanh hơn và đến đúng cái nơi mà những người trước đã từng nhảy xuống thì cô gái mới leo vội lên thành cầu nhưng may mắn làm sao anh mình là người túm lại được và kéo ngược lại khiến cả 2 chúi nhủi ra phía sau...nhưng chưa kịp đứng lên thì cô gái này lại hét lên và lao tới tiếp tục ý định nhảy xuống...phải mấy người nữa thì mới giữ được cô gái này...mọi người nhấc bỗng cô gái lên để ôm xuống dưới nhưng cô ta giẫy giụa liên tục và luôn mồm gào lên:
- thả tao ra...tao sẽ giết hết tụi mày...
mặc kệ cho cô ta gào thét mọi người vội vàng ôm cô ta xuống dưới trạm, lúc này rất đông người đã kéo đến để chứng kiến sự việc...nhưng không một ai dám tiến đến gần vì nhìn vẻ mặt giận dữ đáng sợ khiến ai cũng rùng mình, đèn pin soi vào mặt thì cô ta rú lên ...cô ta cứ liên tiếp chửi bới mọi người và nhất là anh mình, cô ta nhìn chằm chằm anh mình và giận dữ nghiến răng nói:
- mày là th ( tên anh họ mình) ...con của ông kh, bà ng..nhà ở đầu dốc..tao sẽ giết hết cả nhà mày...
nói xong cô ta cười lên ghê rợn, anh mình thì lúc này mặt mày tái mét...không dám làm gì nữa,lùi ra phía sau tai ù lên, sau một lúc thì người cô ta mềm ra và xụi lơ...không ai biết nhà cô gái này ở đâu nên mọi người đem cô gái về trạm xá để sáng mai tỉnh dậy sẽ tính tiếp...riêng phần anh mình khi nghe những lời đó thì hoang mang tột độ...vì đây là lần đầu tiên anh gặp cô gái ấy mà cô ta lại không phải người trong xóm thì sao lại biết rỏ về anh mình như vậy..vì cảm thấy quá mệt mõi nên anh mình xin phép về nhà, trở về nhà anh mình rữa mặt và tự trấn an bản thân rằng đó chỉ là một sự trùng hợp ngẫu nhiên mà thôi...
sáng hôm sau vừa mới mở mắt ra anh mình chảy vội đến uỷ ban thì giật mình khi biết tin cô gái đó đã trốn khỏi trạm xá và đã không từ bỏ ý định tự tử, xác của cô ta được đưa về khám nghiệm với vẻ mặt hốt hoảng tột độ...sau cái chết đó thì anh mình bị ám ảnh, anh mình luôn nói rằng có một đứa bé theo anh và cứ luôn mồm gọi anh là bố...khiến anh không ngủ cũng không ăn uống được gì, người càng ngày càng hốc hác, xanh xao...cho đến đỉnh điểm là tối hôm đó khi cả nhà đang ngồi ăn cơm thì anh mình từ trong phòng lủi thủi bước ra và nói rằng muốn lấy vợ và nói rằng muốn qua bên đó ở luôn cùng vợ con anh...ai cũng ngạc nhiên vì quá đột ngột, nghĩ rằng anh mình đã làm hại đời con gái nhà nào đó nên sợ mang tiếng xấu vội vàng tra hỏi địa chỉ nhà cô gái đó...nhưng anh mình cứ lắc đầu nói rằng không biết gì cả, chỉ biết đường đi mà thôi, không đợi đến sáng...ngay tối hôm đó cả nhà theo chân anh mình đi đến nhà cô gái đó để nói chuyện...cũng không quá xa, chỉ cách một thôn mà thôi..dừng chân trước một căn nhà nhỏ cây cối um tùm và ánh đèn le lói, ba mẹ anh từ bên ngoài gọi vọng vô thì đèn sân được bật lên, một người đàn ông bước ra ngạc nhiên nhìn mọi người và mời vào nhà...căn nhà nhỏ không có gì ngoài chiếc bàn thờ có một tấm di ảnh bị phủ khăn lên, sau màn chào hỏi thì mọi người bắt đầu ngồi xuống bàn...người đàn ông lên tiếng:
- có chuyện gì mà gia đình đến đây vào đêm khuya thế này
thím ( mẹ anh họ minh) mình mới khẻ lên tiếng:
- xin lỗi đã làm phiền ông, ông có thể kêu con gái ông ra để bàn chuyện cưới xin cho 2 đứa, chúng nó lỡ dại rồi thì cũng không nên làm khổ chúng nó...
nghe tới đây người đàn ông run lên cùng với đó là một loạt tiếng ho cùng với tiếng dép loạt xoạt từ trong buồng vọng ra...một người phụ nữ ốm yếu bước ra nhìn mọi người rồi thều thào như dùng hết sức lực để nói:
- bà nói gì, con gái tôi còn sống sao, nó ở đâu.
mọi người sửng sốt đứng bật dậy:
- còn sống là sao...
không thể nói thêm lời nào nữa, người đàn ông mếu máo cắt ngang:
- con gái tôi tự tử mấy năm về trước đến giờ vẫn chưa thấy xác, ngay cả bàn thờ cũng không dám để lộ ảnh ...sao có thể có chuyện đó...hay là nó chưa chết
mọi người nhìn nhau rồi quay sang nhìn anh mình gặng hỏi:
- vậy là sao hả th, mày có lộn nhà không hả
anh mình như người mất hồn, hỏi gì cũng lắc đầu nói không biết...chỉ biết rằng đây đúng là nhà cô gái mà anh muốn lấy làm vợ, nhất quyết không chịu về.
nghi ngờ rằng anh mình đã bị vong nữ theo nên mọi người kéo bằng được anh mình về, anh mình cứ khóc lóc kêu gào rằng không đi đâu hết vì vợ với con anh ở đây...bất lực đành phải để anh ở lại một đêm,nhưng không thể để mất đứa con như vậy nên sáng hôm sau ba mẹ anh đã mời thầy về tận nhà cô gái, vừa bước tới đầu cỗng ông thầy đã chậc lưỡi rằng xung quanh ám khí quá nặng, một mình ông không đủ sức nên yêu cầu mọi người đến đến tận xã bên để mời thêm một vị cao tê ấn hơn nữa, trong lúc chờ đợi thì ông thầy bên ngoài bấm quẻ, nói rằng cô gái này chết oan trong lúc đang mang thai nên nghiệp chướng quá lớn, cô gái này chết còn mang theo sự oán hận và uất ức nên không thể siêu thoát...đã biến thành quỷ dữ vì muốn siêu thoát cho đứa con nên bao năm qua vẫn luôn chờ người hợp vong để kéo xuống, cô ta phải bắt cho đủ 5 nữ 2 nam thì mới siêu thoát cho đứa con được...giờ đã gần đủ, chỉ còn thiếu mỗi một nam là anh mình mà thôi...nghe thấy vậy thím mình rú lên khóc lóc cầu xin ông thầy giúp đỡ vì chỉ có một đứa con trai duy nhất...
khi mặt trời vừa lên cũng là lúc vị cao nhân kia đến, bước xuống xe mang theo một cái túi đen vội vàng bước đến...sau màn chào hỏi thông lệ thì 2 ông thầy bắt tay ngay vào việc, mọi người vào bên trong kéo anh mình ra nhưng anh mình nhất quyết không chịu ra...đến khi phải nhờ thêm hàng xóm thì mới lôi anh mình ra được ngoài sân, hỏi tại sao thì anh mình cứ luôn miệng nói là không biết, đừng chia rẻ vợ con của anh...rồi anh khóc lóc thảm thiết khiến thím mình cũng khóc theo, và ông thầy tiến đến cầm theo một bát rượu, ông thầy đưa 2 ngón tay lên ngoảy ngoảy rồi lẩm bẩm trong miệng, xong ngậm lấy rượu phun thẳng vào mặt anh mình...cứ phun liên tục như vậy cho đến khi anh mình lấy tay lên xoa mặt và hét lên "cay mắt quá...", lúc này anh mình dụi dụi mắt rồi ngơ ngác ngước mắt lên nhìn mọi người ngạc nhiên như không biết chuyện gì đang xảy ra...ra dấu cho mọi người dìu anh mình dậy đưa về nhà thì bất ngờ gió ở đâu nổi lên lạnh ngắt khiến từ bên trong nhà chiếc khăn phũ tấm di ảnh bị hất tung ra rớt xuống đất để lộ ra khuôn mặt cô gái đẹp nhưng lộ vẻ giận dữ...biết rằng cô ta đang giận nên 2 ông thầy hối thúc mọi người đưa anh mình về nhà ngay lập tức trước ánh mắt dỏi theo trong tấm hình, 2 ông thầy cùng bước vào nhà nhưng vừa đến trước cữa thì người đàn ông là bố của cô gái cầm dao chặn lại quát:
- cút ngay, để con gái tôi yên...các người có được đứa con rồi thì cút hết đi...
biết không thể làm gì hơn nên mọi người lùi hết ra ngoài, tấm hình tự nhiên bị lật úp lại cùng với tiếng đóng sầm cữa lại khiến ai cũng giật mình...vậy là đã kéo được anh mình trở về nhưng mọi chuyện vẫn chưa dừng lại ở đó
Edit phần 2:
trở về nhà trong sự bàng hoàng của tất cả mọi người, gương mặt thất thần của anh mình càng làm mọi người thêm lo lắng...theo lời 2 ông thầy nói thì mọi chuyện vẫn chưa kết thúc, phải có người luôn bên cạnh trông chừng anh mình, ông còn lấy trong túi ra 3 cuộn chỉ 3 màu khác nhau và bện lại thành một sợi dây rồi nhúng vào chén rượu, miệng lại lẩm bẩm...xong ông ấy đeo vào cổ cho anh mình và nói phải luôn đeo chứ không được tháo ra dù bất cứ trường hợp nào...mấy hôm sau đó mọi thứ có vẻ tiến triển hơn, anh mình đã ăn được ngủ được nên mặt mày hồng hào tươi tỉnh hơn...nghĩ rằng con quỷ kia đã buông tha nên mọi người an tâm phần nào và không theo sát anh mình như trước nữa...bữa giờ ở nhà quài anh mình cảm thấy chán nên xin phép tối nay tiếp tục đi trực cùng với mấy anh em dân phòng...không biết xui khiến thế nào mà tối hôm đó sau khi tắm xong anh mình tháo sợi dây 3 màu ra mà quên đeo lại, cả nhà cũng không để ý thấy điều đó vì đồng phục dân phòng che hết cả phần cổ...sau khi ăn cơm xong anh mình lấy đèn pin đi thẳng ra ngoài uỷ ban xã, mọi người đều mừng rở vì anh mình rất vui tính thường hay làm mọi người cười nên đi trực chung vui lắm...cả bọn tất thảy 4 người đi vòng quanh các nẻo đường để cảnh giới thì anh mình bất chợt nghe thấy tiếng con nít khóc thét lên...anh mình lắng tai nghe rồi quay sang hỏi:
- bọn mày có nghe thấy gì không, con nít ở đâu khóc ghê quá
cả bọn cũng lắng tai nghe:
- tao có nghe thấy gì đâu, mày nghe lộn mèo kêu rồi
anh mình cứ ngờ ngợ nhưng chắc mọi người nói đúng vì giờ này làm gì có con nít ngoài đường, hôm nay mọi người lại thức trực ngoài cây cầu nhưng dường như anh mình đã quên đi mọi chuyện nên chẳng bận tâm.đến trạm gác mọi người đem bài ra đánh, chiếc đèn pin sạc bằng điện được đặt ngay giữa bàn cũng sáng lắm, đủ để quan sát mọi thứ xung quanh...đang mãi mê đánh bài thì một người trong số đó bỗng ôm bụng chạy ra ngoài tìm chổ giải quyết...nhưng đã gần nữa tiếng trôi qua mà sao không thấy quay lại, cảm giác có gì đó bất an nên anh mình cầm theo chiếc đèn ra ngoài cất tiếng gọi ...nhưng không thấy ai trả lời cả, lo lắng không biết người này đi đâu thế là cả bọn chia ra đi kiếm...vài phút sau một người la lên báo rằng người đó đang đứng trên cầu...chạy vội lên cầu mọi người hớt hải túm lấy tay người đó nhưng sao bàn tay lạnh ngắt như đá...đưa chiếc đèn lại gần thì người đó lấy tay che mặt lại rồi hét lên:
- tắt đèn đi...
ngơ ngác không biết tại sao nhưng anh mình vội tắt đèn, ánh trăng mờ mờ soi xuống thấy khuôn mặt người này trắng nhách và nở một nụ cười ma quái...dìu người này vào bên trong trạm gác thì vô vàng những câu hỏi dồn dập được mọi người thi nhau hỏi:
- mày đi đâu nãy giờ...lên đó làm chi..này trúng gió hay sao người mày lạnh vậy...
đáp lại những câu hỏi đó là một sự im lặng đáng sợ, một cái nhách môi ma quái kèm theo đó là một giọng nói khác hẳn:
- khuya rồi..đi ngủ thôi...đừng mở đèn..
nói xong người đó nằm xuống nghiêng một bên, co 2 chân lên và quay mặt vào phía trong như đàn bà con gái lúc ngủ vậy...mọi người ngơ ngác nhìn nhau, nhưng kiếm được là may rồi...anh mình cùng 2 người kia cũng nằm xuống, ...tối hôm đó anh mình không tài nào ngủ được, nằm gác tay lên trán chằn trọc mãi...nằm cạnh người đó anh mình cảm giác lạnh lẻo vô cùng, chắc lúc đó cũng quá khuya...cố nhắm mắt lại thì cái cảm giác có ai đó đang nhìn và một làn khí lạnh phà vào mặt khiến anh mình hồi hợp mở mắt ra thì " Á" một tiếng giật nãy người khi một khuôn mặt trắng nhách phình ra với 2 con mắt như muốn lòi ra ngoài đang trừng ra nhìn chằm chằm sát mặt anh mình...càng kinh sợ hơn khi phát hiện tư thế ngủ của người kia vẫn như cũ... chỉ có cái đầu là xoay thôi,anh mình lấy chân đạp đạp rồi lùi lại phía sau trườn lên cả 2 người kia té lộn nhào xuống đất, nghe tiếng hét 2 người bạn của anh mình cũng giật mình tỉnh dây vội với lấy cái đèn pin và cây dùi cui lên thủ thế...khi ánh sáng được bật lên thấy anh mình nằm lăn dưới đất mặt mày xanh lè thì 2 người bạn mới hỏi anh mình bị gì...anh mình tay run run chỉ về phía người nằm trên giường miệng ú ớ không nói ra lời, chưa biết chuyện gì xảy ra nên 2 người bạn mới chờm tới đưa chiếc đèn lại gần soi vào mặt, tự nhiên toàn thân người đó run lên bần bật rồi chân tay co quắt lại với ra khía sau ,bấu năm ngón tay cào cáu vào tấm phảng như đang đau đớn lắm...mọi người đứng chết lặng chỉ biết nhìn chứ không dám làm gì, được vài phút thì người đó xụi lơ...chiếu thẳng chiếc đèn vào mặt, mồ hôi người đó chảy ra nhuể nhoãi...lúc này anh mình mới lấy lại bình tĩnh lò mò bò dậy lấy cây dùi cui khều khều, như một xác chết người đó nằm im không nhúc nhích...thấy vậy anh mình mới chạy tới lấy tay vỗ vỗ vào má mấy cái, chắc phải đau lắm vì giật mình tỉnh dậy người đó đưa tay lên mặt xoa xoa má...như bừng tỉnh sau một cơn ác mộng, những người chứng kiến một phen kinh vía cứ ngồi thừ ra không nói gì, chỉ mong cho trời mau sáng chứ không thể nào ngủ được, lúc đó đã quá khuya.
nhưng thức đêm mới biết, thời gian trôi chậm kinh khủng...trời càng khuya càng thêm lạnh, trời không có gió...chỉ có tiếng côn trúng mà thôi...đang mơ màng nhìn ra ngoài thì một người bạn mới khẻ nói với anh mình...
- lúc nãy tao thấy có đứa con nít đứng bên ngoài, mày có mang theo bùa không.
sực nhớ tới sợi dây, anh mình đưa tay lên cỗ nhưng không có...
- tao quên ở nhà mất rồi..
mặt người kia xanh lè, tay run run kêu cả lũ bạn dậy vội ngồi quanh chiếc đèn cho đở sợ, một người đề nghị lấy bài ra đánh tiếp nhưng không ai còn tâm trí nữa...cứ thế 8 mắt nhìn nhau đợi trời sáng...bỗng trong lúc trời không có gió thì tự nhiên anh mình cảm giác thấy có cái gì đó bất thường...một cái tà ống quần của anh mình tự nhiên cứ phe phẩy qua lại rồi giật giật như có ai đang níu vậy...ai cũng tròn mắt nhìn xuống toát mồ hôi, anh mình vội co chân lên ngồi chòm hỏm lên chiếc ghê lấy hai tay ôm lây chân...thì bất ngờ mấy chiếc dùi cui dựng trong góc đồng loạt bị ngã nhào hết xuống đất kêu lột cộp...gió bắt đầu nổi lên kèm theo đó là một loạt tiếng khóc thất thanh, lần này ai cũng nghe thấy cả...mọi người ngồi sát lại với nhau hớt hải,
ai nấy đều run lên cầm cập, một người vì quá hoảng loạn nên vụt dậy cầm theo chiếc đèn pin lao ra ngoài chạy đi...cả bọn ú ớ kêu vài tiếng rồi cũng lao ra chạy theo một mạch về đến uỷ ban trước ánh mắt ngạc nhiên của nhiều người...
còn tiếp
Edit
phần 3
cả bọn mắt nhắm mắt mở chạy một mạch về tới uỷ bản, thở không ra hơi...ai cũng hoảng loạn không nói được lời nào ...mọi thứ mơ hồ quá, nhưng cũng đủ làm mọi người một phen bạc vía...những thứ vừa diển ra khiến cho không ai có thể ngủ được và chỉ mong trời mau sáng để trở về nhà mà thôi...nhưng khổ nổi anh mình lại không thể thắng nổi cơn buồn ngủ nên làm một giấc say sưa...
sáng sớm hôm sau khi mặt trời vừa ló ra là ai cũng uể oải trở về nhà trong sự mệt mõi,còn anh mình thì giật mình tỉnh dậy cũng đã quá trưa, thấy anh ngủ ngon nên không ai đánh thức anh dậy cả, lật đật dậy chạy ù về nhà anh mình không dám kể chuyện xảy ra tối qua với ai cả...chỉ lẳng lặng vội vào phòng tắm tìm sợi dây đeo lại vào cổ để ba mẹ anh không thấy lại quở trách và lo lắng...nhưng sao tìm quài không thấy, hay là mẹ anh không biết lại gom chung với mớ đồ bẫn để đem ra sông giặt...nghĩ như vậy nên anh mình chạy ù một mạch ra ngoài bờ sống thì thấy đúng là mẹ anh mới giặt đồ thật,chắc cũng chỉ mới phơi chưa bao lâu vì còn ướt...anh mình liền đi dọc quanh chổ giặt đồ nơi có một tấm gỗ được đặt thò ra một xíu để tiện cho việc ngồi...lúc này mặt trời đã lên cao nhất...ánh nắng chói chang chiếu thẳng xuống mặt nước khiến anh mình bị chói phải nheo mắt lại...phát hiện có một thứ gì đó dài dài bị vướng vào một nhành cây nhưng khuất tầm nhìn, anh mình mới chạy vào trong nhà lấy một đoạn tre ngắn ra để khều thì khổ nổi lại thiếu mất một đoạn nên không chờm tới được... nghĩ rằng con sông này gần bờ cũng không sâu lắm nên anh mình xoắn quần lên và bước dần xuống dưới nước...khi nước đã ngập gần tới chổ ống quần được xoắn lên thì bất chợt anh mình dẩm phải một thứ gì đó mềm mềm trơn như mỡ cá rồi trượt chân té lộn nhào ra trước, anh mình bị đẩy ra khá xa bờ đến nổi hụt chân phải chới với...nhưng sau khi bình tĩnh lại và cũng biết bơi nên thôi thì lỡ ướt rồi bơi ra xem đó có phải sợi dây hay không...nhưng vừa mới nhích ra thêm được một đoạn thì anh mình hoảng hốt khi một chân của anh lạnh toát và có thứ gì đó đầy đủ tứ chi đang bám chặt lấy chân anh...thứ đó bấu chặt làm chân anh nặng chịt, anh cố gắng ngoi lên thì lại chìm xuống chới với...mỗi lần hụp xuống là anh lại uống một bụng nước, anh cố gắng dùng chân còn lại đạp vào thứ bám vào chân anh nhưng thứ có càng bấu chặt hơn nữa, được một lúc thì anh bắt đầu đuối và không thể giẫy giụa được nữa...vì uống nước nhiều và ngộp thở nên anh mình bắt đầu mất dần suy nghĩ...chỉ giơ hai tay lên và bắt đầu chìm xuống...thì may sao lúc đó từ phía xa một người chăn bò nhìn thấy như vậy thì chạy vội tới, sẳn có đoạn tre lúc nãy ông ấy lội hẳn xuống dưới nước tới tận lưng quần, giơ đoạn tre ra hét lên bảo anh mình bám vào nhưng anh mình làm gì nghe thấy nữa...nhưng khi đó theo phản xạ lúc thập tử nhất sinh,đoạn tre vừa tới ngang tay thì anh mình đột nhiên bấu chặt lấy và cứ thế được ông ấy kéo lên trên bờ nhưng trong tình trạng không còn thở nữa...thấy tiếng la hét ba mẹ anh từ trong nhà chạy ra nhưng chắc hẳn là người có nhiều kinh nghiệm nên người đàn ông mới hét lên cấm ba mẹ anh lại gần, nghe tiếng hét quá kinh khủng nên ba mẹ anh giật mình đứng lại...tiếp theo ông ấy gào lên:
- ở đây có ai không phải người nhà cậu này thì tới đây..
nghe vậy một người hàng xóm từ bên nhà nhảy qua hàng rào rồi chạy vội đến phụ ông ấy bưng anh mình lên tới chổ con bò và đặt anh mình nằm sấp lên lưng nó...lập tức thúc bò chạy, được khoảng một đoạn khá xa thì anh mình ọc ra bao nhiêu là nước...nghe thấy tiếng ho sặc sụa thì ông ấy mới kéo bò dừng lại và bà mẹ anh chạy theo sau cũng vừa tới...mẹ anh kêu gào thảm thiết nhưng thấy anh ho sặc sụa thì mừng rơi nước mắt, người đàn ông chăn bò thì vừa cười vừa thở hổn hển, ông ấy cũng quá cái tuổi phải chạy thục mạng theo một con bò rồi...nếu không phải vì cứu người thì chưa chắc ông ấy biết mình có thể chạy nhanh được như vậy...trở về nhà trong sự vui mừng khôn siết, chắc vì đuối quá nên anh cứ nằm xụi lơ cả buổi chiều hôm đó...phát hiện trên cổ anh không có sợi dây nữa nên mẹ anh lo lắng lại rước thầy về xem...quả thật đúng như những gì ông ấy nói, con quỷ kia nhất định không chịu buông tha anh mình...nó chỉ lợi dụng cơ hội là kéo xuống thế mạng, vậy là phải làm cho ra lẻ nên ông thầy yêu cầu gia đình anh chuẩn bị đồ cúng tế để lập đàn cầu siêu, xem thử con quỷ kia muốn gì cần gì, để có thể đáp ứng cho nó đổi lấy mạng anh mình hay không...mọi thứ được chuẩn bị ngay sau đó...chỉ chờ đến giờ là mọi người sẽ làm lễ, liệu mọi thứ có được làm sáng tỏ...ai cũng lo lắng không yên....
còn tiếp
phần 4:
khi trời vừa chạng vạng tối thì mọi thứ được chuẩn bị xong xui đâu vào đó...một chiếc bàn với đầy đủ những thứ mà ông thầy dặn đó là một hình người được cắt bằng giấy, một sấp giấy tiền vàng bạc và một chiếc mâm lớn có gà luộc với heo quay ...lúc này trời bắt đầu lạnh và tối hơn...khi đúng giờ linh ( 6 giờ tối) mà theo lời ông thầy nói đây là thời điểm ma quỷ sẽ hiện nguyên hình, mọi người ai nấy đều hồi hộp chờ đợi...ông thầy lấy ra 3 sợi dây nhỏ màu đỏ, một đầu cột vào đồng tiền xu có khoanh tròn ở giữa, một đầu cột vào hình người bằng giấy có ghi đầy đủ họ tên,ngày tháng năm sinh của anh mình lên đó..những thứ giấy tiền vàng bạc và đồ ăn cũng được cột tương tự như vậy rồi ông thầy hất tay thảy 3 đồng xu xuống dưới con sông và chờ đợi...không ai biết ông ấy chờ điều gì cho đến khi từ bên ngoài con sông những tiếng quẩy nước vang lên ầm ầm như có vật gì đó từ trên cao rơi xuống vậy...tất cả mọi người đều căng mắt nhìn về phía đó để cố kiếm tìm thứ phát ra âm thanh vừa rồi, trong thứ ánh sáng mờ mờ chuyển giao giữa ngày và đêm thì giữa con sông lù lù xuất hiện 1 vật màu đen từ từ trôi vào như một khúc gổ...càng tiến lại gần thì thứ đó càng to lớn hơn, đến khi tới sát vào bờ thì thứ đó vãy mạnh một cái nước văng lên tung toé tạo ra một tiếng động rất lớn thì mới biết đó là một con cá nhưng đó là con cá to nhất từ trước đến giờ mọi người từng được thấy trên con sông này bao thập kỷ qua, con cá cứ thế vãy nước thêm vài cái như đang giận dữ lắm rồi lặn hẳn xuống nước, ngay lập tức ông thầy ở trên bờ mới liên tục làm những động tác lạ lùng, ông ấy lầm bầm trong miệng và lấy những thứ bánh đỏ, vàng kèm theo kẹo tung xuống dưới sông...bỗng nhiên " ùm" một cái rất lớn sợi dây quấn vào hình nộm người bị giật căng ra rồi kéo rất mạnh mất hút trong dòng nước đen ngòm...mọi thứ trở nên yên lặng, ông thầy quay sang nhìn cả nhà anh mình với đối mắt buồn và có gì đó lo lắng, theo chân ông ấy vào trong nhà mọi người đều hồi hộp chờ đợi những gì ông ấy nói, uống ngụm trả ông ấy thở dài rồi nói:
- nó không cần vàng bạc hay thức ăn mà chỉ muốn lấy mạng cậu nhà...
mẹ anh chỉ đợi có thế, nghe vậy là bắt đầu lại mếu máo cầu xin ông ấy giúp đỡ nhưng ông ấy cứ lắc đầu bảo rằng không đủ sức để giúp anh mình thoát khỏi kiếp nạn này...nhưng không hẳn là hết hi vọng vì còn 1 cách nữa có thể trấn áp quỷ dữ nhưng buộc phải đánh đổi bằng một thứ...nói tới đây ông ấy bắt đầu im lặng...gia đình anh vội vàng khẩn khoản cầu xin ông nói ra dù đó là điều gì đi chăng nữa...ông ấy quay sang nhìn anh mình đăm chiêu và nói anh mình nên vào trong nghỉ ngơi cho lại sức vì anh mình giờ nhìn sắc mặt xanh xao như không còn sức sống nữa...
sau khi nghe theo lời ông thầy anh mình đã vào bên trong phòng và đặt lưng xuống là anh ngủ say như chết, lúc này bên ngoài ông ấy mới tiếp câu chuyện còn dan dở khi nãy...cuộc nói chuyện càng thêm nặng nề khi ông ấy lấy trong túi ra một bị thuốc rê và lấy giấy vo lại rồi rít một hơi dài, rồi ông ấy bắt đầu câu chuyện:
- một khi quỷ dữ đã muốn hại người thì khó lòng thoát được, muốn cứu một mạng người phải đổi lấy một mạng người...
mọi người nghe thấy thế đều tái mặt, không ai dám hỏi điều gì, chỉ ngồi im lặng và lắng nghe ...ông ấy lại rít thêm 1 hơi thuốc nữa rồi run run nói tiếp:
- đáng lẻ cách này không nên sử dụng, nhưng nếu muốn giữ mạng cho cậu nhà thì có một thứ bùa ngãi khiến quỷ không thể thấy người nó muốn hại nữa...nhưng đứa con đầu lòng của cậu nhà sẽ là vật thế mạng...
sau câu nói ấy của ông thấy mẹ anh như muốn ngất lịm, tay chân xụi lơ rồi ngã nhào xuống đất khiến mọi người hớt hải chạy đến xoa dầu cạo gió...không khí u ám tràn ngập cả căn nhà, quả thật đó là một cách thế mạng quá tàn nhẩn mà không ai dám nghĩ đó là thật...biết rằng cách này không thể thực hiện nên ông thầy thở dài rồi đứng dậy xin phép ra về, lúc này bố của anh cũng vội đứng dậy tiễn ông thấy ra cỗng...trong lúc tiễn đưa thì bố anh mới run run, hơi thở dồn dập hỏi ông ấy rằng liệu cách đó có thật sự hiệu quả hay không...và liệu mọi chuyện có thực sự kết thúc sau khi đứa cháu đích tôn thế mạng...lúc này ông thầy hơi bất ngờ quay sao nhìn bố anh một chập rồi nói:
- tất nhiên rồi, chỉ có điều cách này thật sự tàn nhẫn nên tôi chưa bao giờ làm ..chỉ còn cách này mà thôi...
không nói thêm lời nào nữa, ông thầy quay lưng đi thẳng ra ngoài để lại một mình bố anh đứng chết lặng...không ngờ tai hoạ lại giáng xuống gia đình anh, bố anh lẳng lặng đi vào nhà như người mất hồn...ông đứng trước bàn thờ tổ tiên đốt nén nhang rồi rưng rưng như muốn khóc, mọi người trong nhà cũng thừ người ra không biết nên làm gì nữa...mẹ anh thì nằm trong phòng mếu máo, không khí gia đình như có đám tang vậy, não nề vô cùng....

Thịt lợn khô cực ngon cho ngày tết đậm đà

CÁCH LÀM THỊT LỢN KHÔ GIẢ BÒ

Nguyên liệu:

- Thịt lợn mông: 3 lạng (Đến khi sao khô còn khoảng 1.5 lạng - khoảng 1 đĩa vừa như hình). Chú ý khi mua cắt sao để có được cả miếng thịt to, có thớ dài. Bước này rất quan trọng vì thớ có dài mới xé được sợi thịt dài, sợi thịt lợn khô sau đó mới công và ngon.


- 3 củ sả
- Một gói ngũ vị hương
- Một gói bột điều nhỏ
- Đường, bột canh, ớt bột.

Cách làm:

- Thịt mua về rửa sạch, trần sơ một ít nước nóng cho bớt bẩn, rửa sạch lại bằng nước nguội.
- Bỏ thịt vào nồi luộc. Không cần chín nhừ, chỉ cần chín tới và dai để để xé được.
- Vớt thịt để nguội, giữ nguyên phần nước luộc. Trong lúc chờ thịt nguội,thì đập dập 2 của sả bỏ sẵn vào nồi nước luộc.
- Thịt nguội rồi thì dùng tay, xé thành sợi, xé càng mỏng, càng nhỏ được thì càng ngấm gia vị, ngon hơn
- Bỏ phần thịt vừa xé vào một bát to, nêm thêm 1 thìa đường, ½ thìa bột canh (thìa cà phê, nếu không chắc có thể nếm đến khi thấy vừa miệng theo khẩu vị gia đình), một ít mì chính (nếu ăn được), gói ngũ vị hương, cùng với 2 củ sả còn lại xay nhuyễn, ớt bột, ½ gói bột điều. Tất cả trộn đều. Rồi đổ vào nồi nước luộc thịt đã đập sẵn xả.
- Đun đến khi nào cạn nước (đun nhỏ lửa, cho gia vị ngấm vào thịt). Sau đó vớt sả bỏ đi và lấy thịt ra tô.
- Trộn tiếp ½ gói bột điều còn lại. Rải đều ra đĩa, quay 2 phút trong lò vi sóng hoặc sên trên bếp bằng chảo nhỏ lửa. Đến khi thịt khô và se lại là được. Vậy là bạn có đã món ngon "tốn mồi", tốn bia rồi đó.

Cách 2

Nguyên liệu:

Thịt lợn nên mua phần nạc thăn: một kg; sả 5 củ, tỏi 2 củ, gừng một nhánh. Một thìa ớt bột, 2 thìa tương ớt, 1/2 thìa bột canh. Đường: 1,5 thìa, mì chính: 1/2 thìa (thìa ăn cơm, ăn phở).
Ngũ vị hương: Một thìa, gia vị nấu bò kho: 1/2 thìa, màu hạt điều: một thìa (thìa nhựa dùng để ăn sữa chua).

Cách làm:

Rửa sạch rồi giã nhuyễn tất cả tỏi, gừng cùng 1/2 số sả. Phần sả còn lại để nguyên cọng chờ cho vào nồi nước luộc.
Thịt lợn xắt miếng dọc theo thớ thịt. Thớ thịt càng dài thì sợi khô càng hấp dẫn. Trụng thịt sơ qua nước sôi. Sau đó, luộc thịt vừa chín, để nước sâm sấp mặt thịt là vừa. Khi chín, vớt thịt ra, giữ lại nước.
Trộn tất cả các loại gia vị cùng gừng, tỏi, sả đã giã nhuyễn vào nồi nước luộc.


Xé thịt nhỏ, dọc theo thớ.



Sau đó, cho lại thịt đã xé vào nồi nước luộc, trộn đều với gia vị. Đun nhỏ lửa cho đến khi cạn nước.

Cuối cùng, sấy khô thịt bằng lò nướng hoặc vi sóng. Nếu không có hai thiết bị này, bạn có thể cho thịt lên chảo chống dính, sao khô như làm ruốc.

Cách 3

Nguyên liệu:

Thịt lợn nạc (phần thăn): 1,5kg – 2kg (Chọn phần đầu thăn, có gân càng tốt, thái dọc thớ thịt, rộng bản, độ dày khoảng 2-3cm).
Sả: 7-8 củ.
Tỏi: 4-5 củ.
Gừng: 1 củ.
Ớt bột: 3-4 thìa cà phê (Tăng/giảm độ cay cho phù hợp với khẩu vị, có thể dùng ớt bột Hàn Quốc để cho màu đẹp hơn và cũng ít cay hơn ớt Việt Nam).
Tương ớt: 2-3 thìa phở
Bột canh (gia vị): 2 thìa phở. (Tăng/giảm độ mặn cho phù hợp với khẩu vị).
Đường: 2 thìa phở. (Tăng/giảm độ ngọt cho phù hợp với khẩu vị).
Ngũ vị hương: 1 gói.
Bột bò kho (gia vị nấu bò kho có bán trong siêu thị): 1 gói.
Màu hạt điều: 1 thìa phở.

Cách làm:

1. Gừng, tỏi bóc vỏ, giã nhuyễn với 1/2 số sả ở trên. Để nhanh hơn các bạn có thể cho vào xay nhỏ. 1/2 chỗ sả còn lại rửa sạch, đập dập.
2. Thịt lợn thái dọc theo thớ thịt. Thớ thịt càng dài thì khi làm càng đẹp mắt. Rửa qua nước sôi cho sạch hết bụi bẩn và mùi hôi. Sau đó, bắc nồi nước sâm sấp mặt thịt, luộc cho chín tới. Khi chín, vớt thịt ra, giữ lại nước.
3. Trộn tất cả gừng, tỏi, sả đã giã nhuyễn cùng với sả đập dập và số gia vị ở trên (đường, bột canh, tương ớt, ớt bột, ngũ vị hương, gia vị bò kho, 1/2 thìa màu hạt điều) vào nồi nước luộc.


4. Thịt sau khi luộc có thể để nguyên miếng hoặc xé dọc thớ thịt thành những sợi nhỏ và dài.
Chúc các bạn thành công!

Thứ Ba, 17 tháng 1, 2017

KHÔNG ĐỀ

Tôi lấy chồng năm 27 tuổi, chồng 29 tuổi. Vợ chồng tôi kết hôn đúng thời điểm cả 2 cùng bị gia đình giục giã chuyện dựng vợ gả chồng nên gặp được nhau cứ như bắt đc vàng 9999. Cả quen cả yêu đến lúc cưới vẻn vẹn 1 tháng trời, thật ra chưa thể nói là yêu, thích thôi, nhưng điều đáng nói ở đây (và cũng là chuyện tôi muốn kể với các bạn) đó là cả 2 vợ chồng đều mập mờ coi đây như 1 bản hợp đồng hôn nhân, có điều kiện với nhau, không làm hại gì nhau và do nhau tự nguyện...
Tôi không xinh nhưng có sức hút, có công việc ổn định, gia đình văn hóa, nói cho vuông là không phải dạng gái ế, nhưng chẳng hiểu sao yêu bao nhiêu lần vẫn chỉ chuốc toàn đau khổ, thất bại, trải qua vài lần cắt duyên âm mà duyên dương vẫn cứ lận đận. Cho đến khi tôi quyết định tiến hành nhanh, nhanh đến mức cái sự lận đận ấy không đuổi kịp mà làm cho tôi long đong nữa.
Tôi không có thói quen bật định vị khi sử dụng zalo, thế mà quỷ thần xui khiến thế nào hôm ấy sau khi đi rượu ốc giải sầu về tôi bật GPS quét 1 lượt xong tắt đi, tí cả rổ zai nhảy vào kết bạn. Đủ các thể loại, "sàng lọc" được vài anh, thì thấy mỗi anh nói chuyện còn có tí muối... Để rồi dần dần anh cũng khai hóa đc cái khu rừng cằn cỗi trong tôi. 2 đứa chat với nhau ngày đêm, đợt đó tôi lại đang rảnh rỗi, tôi chỉ nghĩ chém gió với anh làm nguồn vui qua ngày thôi. Anh ả chim nhau, tán tỉnh nhau, toàn nói mấy lời có cánh, anh bảo "anh muốn lấy vợ lắm rồi mà chưa có ai gật đầu", như kiểu tâm sự vậy thôi, thế mà tôi lại vồ vậy trả lời như kiểu axi mơi mơi "em thì bố mẹ giục lắm, giá giờ có người yêu thì tháng sau quất luôn". Thế là 1 bản hợp đồng vô hình xuất hiện...
Tôi muốn sau 5 năm kết hôn, chúng tôi sẽ ra ở riêng (vì anh là con 1 nên tôi cho anh thời gian ở thêm vớ bm 5 năm nữa). Anh đồng ý
Tôi muốn dùng tiền hưởng tuần trăng mật để đổi xe (vì tôi không yêu anh, thì tuần trăng mật ý nghĩa gì đâu). Anh đồng ý
Tôi muốn cả 2 tôn trọng quyền riêng tư của nhau, đi đâu làm gì chỉ cần báo 1 tiếng, còn lại tuyệt đối miễn cằn nhằn. Anh nói ok
Tôi muốn quản lý 1 nửa thu nhập của anh. Anh cũng ok
Tôi muốn nhiều lắm... Tôi muốn gì, được nấy...
Tôi tôi hỏi, anh muốn gì?
Anh bảo anh chỉ muốn cưới tôi làm vợ
Lúc đó tôi nghĩ sao anh dốt thế, không đưa ra điều kiện gì, nhưng mà giờ thì tôi biết là anh khôn rồi, tôi mới là đứa ngu
Tôi ngu vì cứ nghĩ rằng chuyện của mình thú vị như trong phim, mọi tình tiết rồi sẽ có hậu thôi. Đúng là ngờ nghệch, 27 tuổi rồi mà nhiều lúc suy nghĩ như con tôm. Đám cưới của tôi hôm đó ai cũng vui, ông bà bố mẹ vui vì tống tiễn đc quả bom nổ chậm, bạn bè vui vì tôi thoát ế rồi, họ hàng vui vì lại dc tưng bừng đánh chén, còn tôi, tôi cũng vui đấy chứ, tôi vui vì tôi nghĩ tôi vừa mới ký dc bản hợp đồng béo bở, thân con gái cưới chồng về khổ trăm đường, còn tôi thì cứ thong dong, nhẩn nha rồi cũng có chồng. Ahuhuu tôi ngốc thật
À quên chưa kể, trước khi quyết định làm đám cưới, tôi cũng có qua nhà anh tìm hiểu rồi nhé, gia đình bố mẹ đã về hưu, nhà cửa đc, 2 chị gái đã lấy chồng, nuôi 1 em chó và 1 em mèo. Theo lời anh kể thì bố mẹ anh hiền lành, ít nói, chiều con chiều cháu nên tôi nghĩ dù có là hợp đồng thì cũng êm xuôi thôi
Tôi cứ mơ màng, thật giả lẫn lộn, tôi lúc nào cũng nghĩ rằng tôi không phải đã lấy chồng mà chỉ đang kí kết hợp đồng thôi
Đc 1 tháng sống đúng như những gì tôi tưởng tượng, bước sang ngày thứ 31 thì có chuyện... Và sau đó là cả chuỗi chuyện xảy ra, tôi mới biết mình bị lừa ngoạn mục, lừa có hệ thống như thế nào
Buổi tối hôm ngày thứ 31 ấy, tôi đi làm về thì thấy gia đình chị chồng thứ 2 đến đang ngồi ăn cơm với bố mẹ, với "chồng" tôi. Cái chuyện ăn cơm mà không đợi tôi, tôi không để ý gì đâu, tôi vui vẻ bình thường, ăn xong còn đưa cháu đi mua kem ăn cơ, mà mãi đến 10h đêm chưa thấy anh chị về (nhà anh chị đó cách nhà chồng tôi 40km). Tôi mới gọi chồng vào phòng hỏi thì anh trả lời "anh chị ấy sẽ ở nhà mình 1 thời gian".. Tôi thấy hơi khó chịu. Anh bảo "nhiều người sống chung nhà, k có trong hợp đồng em yêu nhé.hihi".. Tôi im lặng, đi ngủ. Phải nói là ở chung với nhiều người là vô cùng phức tạp. Nhà tắm, nhà vệ sinh có 1, tôi không quen phải chung đụng nhiều như thế bao giờ, chưa kể đồ dùng của tôi, chị chồng tự ý xài, tôi chả hiểu sao chị cứ khen khăn lau mặt của tôi thơm rồi lấy dùng chung, tôi nhắc nhở chị đừng có xịt nước hoa của tôi vào trong phòng của chị, tôi muốn chị lấy xe của tôi đi thì phải hỏi, đỉnh điểm đến 1 hôm tôi tìm mãi không thấy bộ đồ lót tôi mới mua cả 2 triệu đâu, tôi sang phòng chị nhờ tìm xem có lẫn không thì chị bảo không, đến tối đi tắm thì tôi thấy chị thay ra vất vô trong máy, sở dĩ như thế vì tôi thấy cả bộ đồ của chị bên ngoài, tôi mang vô tận phòng chị nói thì chị thản nhiên trả lời (chị thử xem lòng mẹ thế nào).. Out.. Tôi muốn game over.....
Hôm sau tôi có hỏi mẹ chồng là bao giờ anh chị về, ở chung vậy con thấy không tiện. Bả kêu
- ủa chứ thằng H (chồng hờ của tôi) không nói gì hả, nhà này là nhà của anh T (chồng của chị chồng), giờ con kêu tụi nó bao giờ dọn đi khỏi nhà nó hả? Nhà bố mẹ cho thằng H nó cờ bạc, bán rồi
Ô thế là sao nhỉ. Tôi bị lừa à? Tôi giận dữ gọi chồng hỏi cho ra chuyện thì anh chỉ nói là anh sợ nói ra anh không có nhà thì tôi không lấy anh. Mẹ kiếp! Hóa ra tôi lấy phải thằng ăn chơi trác táng, bán nhà đánh bạc, vác mặt ở nhờ nhà anh rể mà không thấy nhục. Số tôi đúng là không thoát dc cái long đong.
Tôi kinh tởm gã chồng hờ của mình. Tôi dọn ra ngoài thuê phòng riêng để ở. Tôi cho mình quyền giận dữ, quyền rũ bỏ, tôi là ai mà phải chịu đựng như vậy chứ. Đến tối tôi nhận dc tin nhắn của anh
Tin thứ 1. Em ơi em đang ở đâu, về đi anh xin lỗi vì đã dấu em mọi chuyện
Tin t2. Em ở đâu anh đến đón, đừng làm thế mà
3. Em đừng làm anh mất bình tĩnh đc k, em về rồi nói chuyện
4. Cái dmm, đm cml này, m muốn xem quái thú hiện nguyên hình không? M có về không, t nói cho m biết hợp đồng cl à, bố m lừa tộc con ạ, bố còn lừa cả 2 cây vàng hôm cưới m là giả, m cầm mà hốc..
.....
Cái gì đây, vực thẳm rồi, thế mà tôi vẫn cứ nghĩ mình còn lối thoát, tôi cứ nghĩ dễ dàng như thể tôi là người viết kịch bản ấy
Hôm sau hẳn theo dõi tôi từ cơ quan về phòng trọ. Tôi vừa mở cửa vào phòng thì hắn lao vào tùm tóc tôi từ đằng sau, nhưng k đánh nhé, hắn nói như 1 kẻ tâm thần "em đừng làm thế khi anh còn nói là anh yêu em, tay vẫn nắm tóc tôi và hôn tôi. Tôi giằng co, hắn nói "nếu em còn chống cự thì anh sẽ không hiền nữa đâu. Theo anh về, nếu không anh giết đấy, anh không còn gì để mất cả". Tôi sợ quá nên làm theo
Đêm hôm đó, tôi bị hắn trói vào cưỡng hiếp, tàn đời rồi, thế mà mới tháng trước thôi tôi còn nghĩ mình khôn, mình may mắn. Con người hắn thực ra có bình thường không? Cảm giác của tôi lúc đấy không ngòi bút nào tả nổi, giống kiểu 9 tầng địa ngục không lối thoát. Chuỗi sự việc sau đó tôi không kể lan man nữa, tóm tắt là (hắn bán xe của tôi, đánh gãy tay tôi, tôi bỏ về nhà thì đến xin tôi tha thứ, tôi không về thì dọa sẽ nói hết cho bố mẹ tôi biết rồi thì đốt nhà tôi..v.v.)
À tôi còn phát hiện ra 1 điều đau hơn, không phải hắn bồ bịch, nếu bồ bịch thì tôi thấy may quá, bố mẹ hắn nói với nhau tôi nghe trộm dc, đại ý là trước hắn lấy vợ, có 1 đứa con gái rồi nhưng vợ hắn không chịu đc phải bỏ đi nc ngoài, mấy nữa ông bà đón cháu về nuôi.. Đm đời tôi khổ hơn cả Kiều rồi, giữa năm 2015 mà còn có chuyện như vậy, thế lúc trên tôi mới kể tôi bị lừa có hệ thống
Và tôi bắt đầu tìm lối thoát cho mình, tôi quyết định phải tính toán và hành động có kế hoạch cụ thể mới mong thoát khỏi cái nhà đáng sợ từ nóc xuống như thế
Tôi không câu like nhé, tôi k rảnh, bạn nào k thích thì k phải đọc nữa đừng inb chửi, tôi chỉ kể về chuyện đời tôi cho mấy bạn trẻ nghe mà rút kinh nghiệm và chị em phụ nữ học ý chí chiến đấu khi đời nó xô đẩy
Hẹn các chị 7h tối nay em viết tiếp giờ em phải nấu cơm rồi
Tôi tỏ ra ngoan ngoãn, thật ra tôi sợ bị ăn đòn nên cố ngoan ngoãn, và tôi ngoan ngoãn để nghĩ ngày nghĩ đêm cho bằng đc cách thoát thân. Tôi tránh thai bằng mọi cách, không thể để có thai lúc này dc và không thể có con với loại đàn ông như vậy dc. Tôi không cho phép mình sợ hãi, buông xuôi, tôi phải phục thù.
1 số bạn bảo sao tôi k ly hôn đi, xin nói với các bạn là tôi muốn lắm nhưng hắn bảo nếu đòi ly hôn 1 lần nữa thì sẽ hành cả nhà tôi tới bến, loại người như hắn thì sợ gì đâu, nhưng tôi nghĩ ai cũng có yếu điểm, tôi quyết tìm ra cách và cũng nhờ tôi hay xem phim nên tôi đã cứu dc cuộc đời mình, phim tâm lý tội phạm và phim hành động mỹ nhé
Tôi xin nghỉ việc hẳn 1 năm, ở nhà ngoan ngoãn nghe lời bố mẹ chồng, nhận hết việc dọn dẹp giúp chị chồng, đặc biệt luôn chiều chồng tới bến, hắn nói gì tôi nghe đấy. Tôi bắt đầu xin hắn cho đi cùng tới những sới bạc mà hắn đánh (tôi nghĩ công an nghiệp vụ có khi cũng thám thính tình hình ngang tôi thôi ấy), ở đó tôi tiếp xúc với mọi loại người, đàn ông từ đại gia đến bọn đầu đường xó chợ, từ công chức nhà nc đến công nhân, phu hồ, đàn bà thì toàn lại gái bao đĩ thõa, và ở đây tôi thấy mình cũng chẳng khác gì 1 con đĩ, nhưng mà dẹp mẹ đi, đĩ cũng phải thoát khỏi cái bể khổ này đã, nếu ai đó bảo thà tự trọng rồi chết cũng dc thì người đó sai rồi, mình chết nó cũng không để gia đình mình yên đâu...
May sao tôi đi với hắn, hắn lại đỏ thắng cả trăm triệu 1 đêm, hắn vui lắm chiều tôi hết nấc, nhưng cũng phải kể đa số hôm thua là tôi cứ như nín thở, sợ lắm. Dần dần tôi kết thân đc với con X, con này là gái bao đàn chị ở sới thằng chồng tôi hay đánh, nó chỉ cho tôi thằng nào là máu mặt nhất, thằng nào giàu nhất và quan trọng hơn cả thằng nào là cho chồng tôi vay tiền nhiều nhất, rồi tôi tìm hiểu dc em này em kia cặp với những thằng đó. Cũng ở đây tôi phát hiện ra, nói cho chị em nào chồng cờ bạc nghe nhé, bọn nó chơi bài xong là chơi luôn cả gái, thằng chồng tôi cũng không ngoại lệ, bọn nó tay chơi thành tinh rồi
Tôi đã có kế hoạch, kế hoach của tôi là cặp với thằng cho thằng H nhà tôi vay tiền. Tôi bắt đầu mới chỉ làm mọi cách để lọt vào tầm ngắm của nó, nhưng mới mon men thôi thì thằng H bắt tôi ở nhà, không cho đến sới nữa. Thảm cmnl, mất bao nhiêu tiền thuê bọn gái làm cò. Lúc đó tôi thấy hết cách rồi, ngõ cụt rồi, thường thì trong phim khi đường cùng người ta sẽ dc trời giúp mà sao tôi toàn phải động não để tìm đường cứu mình thế này. Nhưng tôi không nản nhé. Lì với đời rồi còn gì.
Phía gia đình tôi khi ấy lo cho tôi nhiều lắm nhưng k giúp đc gì, tôi cũng không trách, có mỗi ông anh nuôi gọi là hổ báo tí nhưng mà k ăn thua với thằng H, thằng H nó chả có gì để mất, con gái nó, nó còn k thèm để ý, loại nó k đánh vào ai dc, chỉ có đánh thẳng vào nó thôi nhưng k tìm ra nổi điểm yếu của nó, nó liều mà
Đang bế tắc, con X ở sới gọi điện bảo đến ngõ A đường Z ...đón nó, nó xin tôi đến ngay đón nó với. Tôi đi vì dù nó là gái thật nhưng nó cũng giúp tôi vài việc. Tôi mượn xe anh rể đến đón, nhìn nó không khác gì con chó đi quần ở ruộng về, tóc bết, người bẩn, xây xát, rách cả quần áo. Nó đói run lên bảo tôi mua cho bát phở, ăn xong nó kể
"Đm tối hôm kia sới bị giặc nó quây, trốn chui trốn lủi 2 ngày liền đ có gì đút vào mồm" giặc ở đây là công an nhé.
Rồi con X kể thằng ABC bị bắt con MNQ gì gì chạy thoát v.v.. Thế mà đếch có thằng H nhà minh mới buồn. Giá mà nó bị công an bỏ tù mẹ đi. Nghĩ đến đây, tôi nghĩ ngay ra kế hoạch mới. Chắc các chị em cũng đoán ra phải không?
Nhưng để làm đc như kế hoạch là cả 1 vấn đề và đó cũng là cơ duyên của tôi với chồng sắp cưới của tôi bây giờ, đời éo le không, 1 người đàn bà chồng cũ là thằng tội phạm, chồng mới là chiến sỹ công an. Tôi không biết nói gì với sự may mắn ấy, nói qua, chồng mới của tôi tên là C nhé, có 1 đời vợ rồi, vợ anh ý cũng là công an nhưng đã hi sinh, chưa có con. Ok. Vậy thôi để tôi kể tiếp
Hôm đó đưa con X về nhà nghỉ tá túc, tôi về nhà bị thằng H đánh cho chảy máy mồm cái tội đi đâu k khai báo. K sao, dmm cứ đánh đi, bà m thề sẽ tống cổ m vào tù con ạ.
Tôi bị giam lỏng, k đi đâu đc, tôi lên tất cả các diên đàn dùng nick ảo cầu cứu, nhưng k có phản hồi, đến khi có 1 chị là vợ của công an dọc dc nên giúp tôi, chị này tên U nhé. Và chị U này đã chỉ dẫn cho tôi đến anh C chồng tôi. Anh C làm ở đội hình sự, bọn tôi đã phải lén lút trao đổi tình hình trên dưới 100 lần mới tóm gọn đc thằng H và đồng bọn. À nhân đây nói với chị em, báo công an k phải dễ nhé, trừ khi công an thân với mình, tôi biết thế nên thừa nhận tôi đã dày công cưa đổ anh C trước.
Thằng H quả đấy bị nặng vì hôm đi tôi vay 50triệu cho nó mang đi, 50triệu là hơn chục quyển lịch rồi. Nói cho rõ ràng thì nó đã cố ý sập bẫy của tôi và anh C. Nhưng kệ thôi, tôi phải thoát đã
Đầu năm 2016 tôi đơn phương ly hôn, tôi lén nộp trước khi thằng H bị bắt. Nên sau 6 tháng tôi dc tòa xử. Đến giờ tôi thấy đời mình vẫn như 1 bộ phim đau thương, dù chưa kết thúc nhưng đang dần có hậu. Tôi biết do tôi sai vì đã vội vàng quyết định từ đầu, sai vì coi tình yêu như 1 bản hợp đồng... Nhưng 1 năm song gió đày ải bản thân là cái giá tôi phải trả rồi. Tôi thù cái zalo, thù cái gì liên quan đến 2 chữ hợp đồng nên đến với anh C tôi đã yêu thật sự, tôi mới 29 thôi mà. Những gì tôi trải qua là bài học đắt giá cho tôi và cho tất cả những bạn trẻ đang có ý định lấy chồng chống ế, hãy tìm hiểu kĩ nhé và nếu số khổ thật thì hãy tỉnh vào, cố gắng mà thoát thân.
Giờ tôi cũng k biết sau khi thằng H ra tù nó sẽ làm gì với tôi, với gia đình tôi nhưng tôi tin rằng tôi sẽ nghĩ ra mọi cách vì anh C chồng tôi đã vì tôi, không sợ gì cả, cứu với đời tôi.. Thôi nói chung giờ tôi cứ sống cho bây giờ đã, hạnh phúc đến là phải nắm bắt, ăn tết xong tôi cưới, lần cưới này chị em eva hãy chúc tôi may mắn nhé. Biết đâu chục năm sau khi thằng H ra tù, tôi lại có truyện khác kể cho mọi người nghe. Nhưng dù sao sống là chiến đấu chị em ạ, hãy vì hạnh phúc của mình mà thông minh và kiên cường vào
--- Soo ---

Kênh Youtube Trẻ Em chứa nội dung đồi trụy sẽ bị Bộ TT&TT xử lý

Nguồn tin từ Cục Phát thanh truyền hình và Thông tin điện tử cho biết, Bộ TT&TT đang chỉ đạo các đơn vị chức năng kiểm tra, đồng thời có biện pháp xử lý hành vi đăng nội dung đồi trụy trên YouTube.


Một số kênh YouTube có nội dung phản cảm gây bất bình cho cộng đồng mạng.
Liên quan đến vụ việc các kênh YouTube đăng các clip phản cảm và có nội dung đồi trụy để trục lợi gây xôn xao cộng đồng mạng trong 2 ngày nay, một nguồn tin từ Cục Phát thanh truyền hình và Thông tin điện tử cho biết, Bộ trưởng Bộ TT&TT Trương Minh Tuấn đã có ý kiến chỉ đạo Cục kiểm tra và có biện pháp xử lý hành vi này.
Mới đây,  Bộ TT & TT vừa ban hành Thông tư số 38/2016/TT-BTTTT ngày 26/12/2016 quy định chi tiết về việc cung cấp thông tin công cộng qua biên giới. Theo thông tư mới được ban hành, những đơn vị cung cấp nội dung qua biên giới như YouTube, Facebook… có trách nhiệm xử lý các thông tin vi phạm quy định quản lý của Việt Nam khi Bộ TT&TT có văn bản đề nghị phối hợp.
Ngày hôm qua, cộng đồng mạng đã rất bất bình khi một số người đã chia sẻ vụ việc các kênh YouTube sử dụng nội dung clip phản cảm, hở hang và có phần đồi trụy hướng tới đối tượng chủ yếu là trẻ em đã làm cộng đồng mạng sôi sục. Rất nhiều bậc cha mẹ đã lo lắng rằng liệu khi ở ngoài tầm kiểm soát của mình, các con có vô tình theo dõi những kênh này hay không, khi mà các từ khóa tìm kiếm rất đơn giản và phổ biến như "Elsa", "Spiderman", "Người nhện"... Ngoài ra các bạn trẻ cũng nhìn nhận rằng đây là hành động phi đạo đức nhằm kiếm tiền một cách ngang nhiên.
 Diễn viên hở hang
Những kênh YouTube sử dụng các clip có nội dung phản cảm, hở hang nhắm tới đối tượng là trẻ em hiện nay đã chặn người xem tới từ Việt Nam. Đặc biệt là kênh YouTube có tên "Spiderman Frozen Marvel Superhero Real Life" với phần lớn clip là các nhân vật nữ ăn mặc hở hang, nội dung clip không khác gì .. phim sex (hiện nay đã block tất cả người xem đến từ Việt Nam).
Rất nhiều các diễn đàn có tiếng như Voz, Otofun, Diễn đàn tin học... gồm những bạn trẻ có hiểu biết về tin học, hoặc tìm hiểu về việc chế tạo nội dung YouTube đã kêu gọi nhau report các kênh có dạng nội dung như vậy.
Ý kiến chung của phần đại đa số đều cho rằng những kênh YouTube này nên biến mất hoặc không được phép xuất hiện trước mặt trẻ em. Hiện nay topic về vấn đề đó trên diễn đàn voz...com đã lên tới 30.000 lượt truy cập và gần 600 bình luận. Vấn đề vẫn đang được thảo luận để tìm ra cách thức chặn các kênh loại này.
Có thể việc report với YouTube sẽ không ngăn cản được các kênh mới ra đời, nhưng nó sẽ dấy nên một hồi chuông cảnh tỉnh với các bậc phụ huynh về việc quản lý các kênh thông tin với con cái của mình. Ngoài ra các kênh YouTube tiếp theo sẽ không thể có một nguồn thu quá lớn từ các clip có nội dung phản cảm tương tự.
ICTNEWS-Đình Anh

Thứ Hai, 16 tháng 1, 2017

ÁC PHỤ

phần 1:
gần nhà mình có một cây cầu bắt ngang qua một con sông nước chảy rất mạnh,nó cũng chỉ là một cây cầu bình thường nhưng điều đáng nói là cây cầu này tính ra cũng có khoảng 5 người, có cả nam và nữ tìm đến đây tự tử rồi...nhưng lạ một điều những người tự tử đều đang có một cuộc sống rất trọn vẹn, hạnh phúc cả về vật chất lẫn tinh thần nên không hiểu lý do tại sao họ lại tìm đến cái chết...chỉ riêng có cái chết đầu tiên của một cô gái trẻ đang mang thai là tất tưởi nhất...mình nghe kể là lúc đó cô gái này lỡ mang thai với một tên sở khanh nên oán hận mà tự vẫn...nhưng mãi mà không tìm thấy xác, người nhà cô gái mời thầy ra tận cây cầu để gọi hồn tìm xác thì thầy nói cô gái này hà bà không cho lên...vậy là cái xác không bao giờ được tìm thấy, cứ như vậy thì như thông lệ 1 năm lại có thêm một người tự tử ở trên cầu này...
năm đó là vừa tròn một năm sau cái chết của cô giáo mầm non có chồng làm giáo viên tiểu học, và có 2 đứa con nhỏ xinh xắn...cái chết quá bất ngờ khiến người dân nơi đây cảm thấy bất an, nên họ tự bỏ tiền ra lập bàn thờ rồi cúng kiếng đầy đủ mong được bình an, bên uỷ ban xã cũng bố chí dân phòng ra canh gác trên cầu để tránh thêm những sự việc đau lòng...năm đó anh họ mình vừa mới đi nghĩa vụ về thì được giới thiệu làm bên xã, và cũng chính anh họ mình là một trong số những người tham gia canh gác...phải nói thời điểm đó ai cũng hồi hộp, vì năm nào cũng có người tự tử không biết năm nay sẽ như thế nào...đêm hôm đó cũng như thường lệ anh mình cũng vài người nữa lên chổ gác thì bất chợt thấy trên cầu có dáng người đang bước đi, soi đèn pin thì thấy đó là một cô gái với dáng vẻ chẳng giống với đi dạo chút nào...cứ lắc lư như con rối vậy, thấy có điều bất ổn nên anh mình cũng mọi người mới vội vàng chạy lên đó, nhưng hình như phát hiện ra nên cô gái này mới bước nhanh hơn và đến đúng cái nơi mà những người trước đã từng nhảy xuống thì cô gái mới leo vội lên thành cầu nhưng may mắn làm sao anh mình là người túm lại được và kéo ngược lại khiến cả 2 chúi nhủi ra phía sau...nhưng chưa kịp đứng lên thì cô gái này lại hét lên và lao tới tiếp tục ý định nhảy xuống...phải mấy người nữa thì mới giữ được cô gái này...mọi người nhấc bỗng cô gái lên để ôm xuống dưới nhưng cô ta giẫy giụa liên tục và luôn mồm gào lên:
- thả tao ra...tao sẽ giết hết tụi mày...
mặc kệ cho cô ta gào thét mọi người vội vàng ôm cô ta xuống dưới trạm, lúc này rất đông người đã kéo đến để chứng kiến sự việc...nhưng không một ai dám tiến đến gần vì nhìn vẻ mặt giận dữ đáng sợ khiến ai cũng rùng mình, đèn pin soi vào mặt thì cô ta rú lên ...cô ta cứ liên tiếp chửi bới mọi người và nhất là anh mình, cô ta nhìn chằm chằm anh mình và giận dữ nghiến răng nói:
- mày là th ( tên anh họ mình) ...con của ông kh, bà ng..nhà ở đầu dốc..tao sẽ giết hết cả nhà mày...
nói xong cô ta cười lên ghê rợn, anh mình thì lúc này mặt mày tái mét...không dám làm gì nữa,lùi ra phía sau tai ù lên, sau một lúc thì người cô ta mềm ra và xụi lơ...không ai biết nhà cô gái này ở đâu nên mọi người đem cô gái về trạm xá để sáng mai tỉnh dậy sẽ tính tiếp...riêng phần anh mình khi nghe những lời đó thì hoang mang tột độ...vì đây là lần đầu tiên anh gặp cô gái ấy mà cô ta lại không phải người trong xóm thì sao lại biết rỏ về anh mình như vậy..vì cảm thấy quá mệt mõi nên anh mình xin phép về nhà, trở về nhà anh mình rữa mặt và tự trấn an bản thân rằng đó chỉ là một sự trùng hợp ngẫu nhiên mà thôi...
sáng hôm sau vừa mới mở mắt ra anh mình chảy vội đến uỷ ban thì giật mình khi biết tin cô gái đó đã trốn khỏi trạm xá và đã không từ bỏ ý định tự tử, xác của cô ta được đưa về khám nghiệm với vẻ mặt hốt hoảng tột độ...sau cái chết đó thì anh mình bị ám ảnh, anh mình luôn nói rằng có một đứa bé theo anh và cứ luôn mồm gọi anh là bố...khiến anh không ngủ cũng không ăn uống được gì, người càng ngày càng hốc hác, xanh xao...cho đến đỉnh điểm là tối hôm đó khi cả nhà đang ngồi ăn cơm thì anh mình từ trong phòng lủi thủi bước ra và nói rằng muốn lấy vợ và nói rằng muốn qua bên đó ở luôn cùng vợ con anh...ai cũng ngạc nhiên vì quá đột ngột, nghĩ rằng anh mình đã làm hại đời con gái nhà nào đó nên sợ mang tiếng xấu vội vàng tra hỏi địa chỉ nhà cô gái đó...nhưng anh mình cứ lắc đầu nói rằng không biết gì cả, chỉ biết đường đi mà thôi, không đợi đến sáng...ngay tối hôm đó cả nhà theo chân anh mình đi đến nhà cô gái đó để nói chuyện...cũng không quá xa, chỉ cách một thôn mà thôi..dừng chân trước một căn nhà nhỏ cây cối um tùm và ánh đèn le lói, ba mẹ anh từ bên ngoài gọi vọng vô thì đèn sân được bật lên, một người đàn ông bước ra ngạc nhiên nhìn mọi người và mời vào nhà...căn nhà nhỏ không có gì ngoài chiếc bàn thờ có một tấm di ảnh bị phủ khăn lên, sau màn chào hỏi thì mọi người bắt đầu ngồi xuống bàn...người đàn ông lên tiếng:
- có chuyện gì mà gia đình đến đây vào đêm khuya thế này
thím ( mẹ anh họ minh) mình mới khẻ lên tiếng:
- xin lỗi đã làm phiền ông, ông có thể kêu con gái ông ra để bàn chuyện cưới xin cho 2 đứa, chúng nó lỡ dại rồi thì cũng không nên làm khổ chúng nó...
nghe tới đây người đàn ông run lên cùng với đó là một loạt tiếng ho cùng với tiếng dép loạt xoạt từ trong buồng vọng ra...một người phụ nữ ốm yếu bước ra nhìn mọi người rồi thều thào như dùng hết sức lực để nói:
- bà nói gì, con gái tôi còn sống sao, nó ở đâu.
mọi người sửng sốt đứng bật dậy:
- còn sống là sao...
không thể nói thêm lời nào nữa, người đàn ông mếu máo cắt ngang:
- con gái tôi tự tử mấy năm về trước đến giờ vẫn chưa thấy xác, ngay cả bàn thờ cũng không dám để lộ ảnh ...sao có thể có chuyện đó...hay là nó chưa chết
mọi người nhìn nhau rồi quay sang nhìn anh mình gặng hỏi:
- vậy là sao hả th, mày có lộn nhà không hả
anh mình như người mất hồn, hỏi gì cũng lắc đầu nói không biết...chỉ biết rằng đây đúng là nhà cô gái mà anh muốn lấy làm vợ, nhất quyết không chịu về.
nghi ngờ rằng anh mình đã bị vong nữ theo nên mọi người kéo bằng được anh mình về, anh mình cứ khóc lóc kêu gào rằng không đi đâu hết vì vợ với con anh ở đây...bất lực đành phải để anh ở lại một đêm,nhưng không thể để mất đứa con như vậy nên sáng hôm sau ba mẹ anh đã mời thầy về tận nhà cô gái, vừa bước tới đầu cỗng ông thầy đã chậc lưỡi rằng xung quanh ám khí quá nặng, một mình ông không đủ sức nên yêu cầu mọi người đến đến tận xã bên để mời thêm một vị cao tê ấn hơn nữa, trong lúc chờ đợi thì ông thầy bên ngoài bấm quẻ, nói rằng cô gái này chết oan trong lúc đang mang thai nên nghiệp chướng quá lớn, cô gái này chết còn mang theo sự oán hận và uất ức nên không thể siêu thoát...đã biến thành quỷ dữ vì muốn siêu thoát cho đứa con nên bao năm qua vẫn luôn chờ người hợp vong để kéo xuống, cô ta phải bắt cho đủ 5 nữ 2 nam thì mới siêu thoát cho đứa con được...giờ đã gần đủ, chỉ còn thiếu mỗi một nam là anh mình mà thôi...nghe thấy vậy thím mình rú lên khóc lóc cầu xin ông thầy giúp đỡ vì chỉ có một đứa con trai duy nhất...
khi mặt trời vừa lên cũng là lúc vị cao nhân kia đến, bước xuống xe mang theo một cái túi đen vội vàng bước đến...sau màn chào hỏi thông lệ thì 2 ông thầy bắt tay ngay vào việc, mọi người vào bên trong kéo anh mình ra nhưng anh mình nhất quyết không chịu ra...đến khi phải nhờ thêm hàng xóm thì mới lôi anh mình ra được ngoài sân, hỏi tại sao thì anh mình cứ luôn miệng nói là không biết, đừng chia rẻ vợ con của anh...rồi anh khóc lóc thảm thiết khiến thím mình cũng khóc theo, và ông thầy tiến đến cầm theo một bát rượu, ông thầy đưa 2 ngón tay lên ngoảy ngoảy rồi lẩm bẩm trong miệng, xong ngậm lấy rượu phun thẳng vào mặt anh mình...cứ phun liên tục như vậy cho đến khi anh mình lấy tay lên xoa mặt và hét lên "cay mắt quá...", lúc này anh mình dụi dụi mắt rồi ngơ ngác ngước mắt lên nhìn mọi người ngạc nhiên như không biết chuyện gì đang xảy ra...ra dấu cho mọi người dìu anh mình dậy đưa về nhà thì bất ngờ gió ở đâu nổi lên lạnh ngắt khiến từ bên trong nhà chiếc khăn phũ tấm di ảnh bị hất tung ra rớt xuống đất để lộ ra khuôn mặt cô gái đẹp nhưng lộ vẻ giận dữ...biết rằng cô ta đang giận nên 2 ông thầy hối thúc mọi người đưa anh mình về nhà ngay lập tức trước ánh mắt dỏi theo trong tấm hình, 2 ông thầy cùng bước vào nhà nhưng vừa đến trước cữa thì người đàn ông là bố của cô gái cầm dao chặn lại quát:
- cút ngay, để con gái tôi yên...các người có được đứa con rồi thì cút hết đi...
biết không thể làm gì hơn nên mọi người lùi hết ra ngoài, tấm hình tự nhiên bị lật úp lại cùng với tiếng đóng sầm cữa lại khiến ai cũng giật mình...vậy là đã kéo được anh mình trở về nhưng mọi chuyện vẫn chưa dừng lại ở đó...
Vào đây xem tiếp nha mn
Edit phần 2:
trở về nhà trong sự bàng hoàng của tất cả mọi người, gương mặt thất thần của anh mình càng làm mọi người thêm lo lắng...theo lời 2 ông thầy nói thì mọi chuyện vẫn chưa kết thúc, phải có người luôn bên cạnh trông chừng anh mình, ông còn lấy trong túi ra 3 cuộn chỉ 3 màu khác nhau và bện lại thành một sợi dây rồi nhúng vào chén rượu, miệng lại lẩm bẩm...xong ông ấy đeo vào cổ cho anh mình và nói phải luôn đeo chứ không được tháo ra dù bất cứ trường hợp nào...mấy hôm sau đó mọi thứ có vẻ tiến triển hơn, anh mình đã ăn được ngủ được nên mặt mày hồng hào tươi tỉnh hơn...nghĩ rằng con quỷ kia đã buông tha nên mọi người an tâm phần nào và không theo sát anh mình như trước nữa...bữa giờ ở nhà quài anh mình cảm thấy chán nên xin phép tối nay tiếp tục đi trực cùng với mấy anh em dân phòng...không biết xui khiến thế nào mà tối hôm đó sau khi tắm xong anh mình tháo sợi dây 3 màu ra mà quên đeo lại, cả nhà cũng không để ý thấy điều đó vì đồng phục dân phòng che hết cả phần cổ...sau khi ăn cơm xong anh mình lấy đèn pin đi thẳng ra ngoài uỷ ban xã, mọi người đều mừng rở vì anh mình rất vui tính thường hay làm mọi người cười nên đi trực chung vui lắm...cả bọn tất thảy 4 người đi vòng quanh các nẻo đường để cảnh giới thì anh mình bất chợt nghe thấy tiếng con nít khóc thét lên...anh mình lắng tai nghe rồi quay sang hỏi:
- bọn mày có nghe thấy gì không, con nít ở đâu khóc ghê quá
cả bọn cũng lắng tai nghe:
- tao có nghe thấy gì đâu, mày nghe lộn mèo kêu rồi
anh mình cứ ngờ ngợ nhưng chắc mọi người nói đúng vì giờ này làm gì có con nít ngoài đường, hôm nay mọi người lại thức trực ngoài cây cầu nhưng dường như anh mình đã quên đi mọi chuyện nên chẳng bận tâm.đến trạm gác mọi người đem bài ra đánh, chiếc đèn pin sạc bằng điện được đặt ngay giữa bàn cũng sáng lắm, đủ để quan sát mọi thứ xung quanh...đang mãi mê đánh bài thì một người trong số đó bỗng ôm bụng chạy ra ngoài tìm chổ giải quyết...nhưng đã gần nữa tiếng trôi qua mà sao không thấy quay lại, cảm giác có gì đó bất an nên anh mình cầm theo chiếc đèn ra ngoài cất tiếng gọi ...nhưng không thấy ai trả lời cả, lo lắng không biết người này đi đâu thế là cả bọn chia ra đi kiếm...vài phút sau một người la lên báo rằng người đó đang đứng trên cầu...chạy vội lên cầu mọi người hớt hải túm lấy tay người đó nhưng sao bàn tay lạnh ngắt như đá...đưa chiếc đèn lại gần thì người đó lấy tay che mặt lại rồi hét lên:
- tắt đèn đi...
ngơ ngác không biết tại sao nhưng anh mình vội tắt đèn, ánh trăng mờ mờ soi xuống thấy khuôn mặt người này trắng nhách và nở một nụ cười ma quái...dìu người này vào bên trong trạm gác thì vô vàng những câu hỏi dồn dập được mọi người thi nhau hỏi:
- mày đi đâu nãy giờ...lên đó làm chi..này trúng gió hay sao người mày lạnh vậy...
đáp lại những câu hỏi đó là một sự im lặng đáng sợ, một cái nhách môi ma quái kèm theo đó là một giọng nói khác hẳn:
- khuya rồi..đi ngủ thôi...đừng mở đèn..
nói xong người đó nằm xuống nghiêng một bên, co 2 chân lên và quay mặt vào phía trong như đàn bà con gái lúc ngủ vậy...mọi người ngơ ngác nhìn nhau, nhưng kiếm được là may rồi...anh mình cùng 2 người kia cũng nằm xuống, ...tối hôm đó anh mình không tài nào ngủ được, nằm gác tay lên trán chằn trọc mãi...nằm cạnh người đó anh mình cảm giác lạnh lẻo vô cùng, chắc lúc đó cũng quá khuya...cố nhắm mắt lại thì cái cảm giác có ai đó đang nhìn và một làn khí lạnh phà vào mặt khiến anh mình hồi hợp mở mắt ra thì " Á" một tiếng giật nãy người khi một khuôn mặt trắng nhách phình ra với 2 con mắt như muốn lòi ra ngoài đang trừng ra nhìn chằm chằm sát mặt anh mình...càng kinh sợ hơn khi phát hiện tư thế ngủ của người kia vẫn như cũ... chỉ có cái đầu là xoay thôi,anh mình lấy chân đạp đạp rồi lùi lại phía sau trườn lên cả 2 người kia té lộn nhào xuống đất, nghe tiếng hét 2 người bạn của anh mình cũng giật mình tỉnh dây vội với lấy cái đèn pin và cây dùi cui lên thủ thế...khi ánh sáng được bật lên thấy anh mình nằm lăn dưới đất mặt mày xanh lè thì 2 người bạn mới hỏi anh mình bị gì...anh mình tay run run chỉ về phía người nằm trên giường miệng ú ớ không nói ra lời, chưa biết chuyện gì xảy ra nên 2 người bạn mới chờm tới đưa chiếc đèn lại gần soi vào mặt, tự nhiên toàn thân người đó run lên bần bật rồi chân tay co quắt lại với ra khía sau ,bấu năm ngón tay cào cáu vào tấm phảng như đang đau đớn lắm...mọi người đứng chết lặng chỉ biết nhìn chứ không dám làm gì, được vài phút thì người đó xụi lơ...chiếu thẳng chiếc đèn vào mặt, mồ hôi người đó chảy ra nhuể nhoãi...lúc này anh mình mới lấy lại bình tĩnh lò mò bò dậy lấy cây dùi cui khều khều, như một xác chết người đó nằm im không nhúc nhích...thấy vậy anh mình mới chạy tới lấy tay vỗ vỗ vào má mấy cái, chắc phải đau lắm vì giật mình tỉnh dậy người đó đưa tay lên mặt xoa xoa má...như bừng tỉnh sau một cơn ác mộng, những người chứng kiến một phen kinh vía cứ ngồi thừ ra không nói gì, chỉ mong cho trời mau sáng chứ không thể nào ngủ được, lúc đó đã quá khuya.
nhưng thức đêm mới biết, thời gian trôi chậm kinh khủng...trời càng khuya càng thêm lạnh, trời không có gió...chỉ có tiếng côn trúng mà thôi...đang mơ màng nhìn ra ngoài thì một người bạn mới khẻ nói với anh mình...
- lúc nãy tao thấy có đứa con nít đứng bên ngoài, mày có mang theo bùa không.
sực nhớ tới sợi dây, anh mình đưa tay lên cỗ nhưng không có...
- tao quên ở nhà mất rồi..
mặt người kia xanh lè, tay run run kêu cả lũ bạn dậy vội ngồi quanh chiếc đèn cho đở sợ, một người đề nghị lấy bài ra đánh tiếp nhưng không ai còn tâm trí nữa...cứ thế 8 mắt nhìn nhau đợi trời sáng...bỗng trong lúc trời không có gió thì tự nhiên anh mình cảm giác thấy có cái gì đó bất thường...một cái tà ống quần của anh mình tự nhiên cứ phe phẩy qua lại rồi giật giật như có ai đang níu vậy...ai cũng tròn mắt nhìn xuống toát mồ hôi, anh mình vội co chân lên ngồi chòm hỏm lên chiếc ghê lấy hai tay ôm lây chân...thì bất ngờ mấy chiếc dùi cui dựng trong góc đồng loạt bị ngã nhào hết xuống đất kêu lột cộp...gió bắt đầu nổi lên kèm theo đó là một loạt tiếng khóc thất thanh, lần này ai cũng nghe thấy cả...mọi người ngồi sát lại với nhau hớt hải,
ai nấy đều run lên cầm cập, một người vì quá hoảng loạn nên vụt dậy cầm theo chiếc đèn pin lao ra ngoài chạy đi...cả bọn ú ớ kêu vài tiếng rồi cũng lao ra chạy theo một mạch về đến uỷ ban trước ánh mắt ngạc nhiên của nhiều người...
còn tiếp
Edit
phần 3
cả bọn mắt nhắm mắt mở chạy một mạch về tới uỷ bản, thở không ra hơi...ai cũng hoảng loạn không nói được lời nào ...mọi thứ mơ hồ quá, nhưng cũng đủ làm mọi người một phen bạc vía...những thứ vừa diển ra khiến cho không ai có thể ngủ được và chỉ mong trời mau sáng để trở về nhà mà thôi...nhưng khổ nổi anh mình lại không thể thắng nổi cơn buồn ngủ nên làm một giấc say sưa...
sáng sớm hôm sau khi mặt trời vừa ló ra là ai cũng uể oải trở về nhà trong sự mệt mõi,còn anh mình thì giật mình tỉnh dậy cũng đã quá trưa, thấy anh ngủ ngon nên không ai đánh thức anh dậy cả, lật đật dậy chạy ù về nhà anh mình không dám kể chuyện xảy ra tối qua với ai cả...chỉ lẳng lặng vội vào phòng tắm tìm sợi dây đeo lại vào cổ để ba mẹ anh không thấy lại quở trách và lo lắng...nhưng sao tìm quài không thấy, hay là mẹ anh không biết lại gom chung với mớ đồ bẫn để đem ra sông giặt...nghĩ như vậy nên anh mình chạy ù một mạch ra ngoài bờ sống thì thấy đúng là mẹ anh mới giặt đồ thật,chắc cũng chỉ mới phơi chưa bao lâu vì còn ướt...anh mình liền đi dọc quanh chổ giặt đồ nơi có một tấm gỗ được đặt thò ra một xíu để tiện cho việc ngồi...lúc này mặt trời đã lên cao nhất...ánh nắng chói chang chiếu thẳng xuống mặt nước khiến anh mình bị chói phải nheo mắt lại...phát hiện có một thứ gì đó dài dài bị vướng vào một nhành cây nhưng khuất tầm nhìn, anh mình mới chạy vào trong nhà lấy một đoạn tre ngắn ra để khều thì khổ nổi lại thiếu mất một đoạn nên không chờm tới được... nghĩ rằng con sông này gần bờ cũng không sâu lắm nên anh mình xoắn quần lên và bước dần xuống dưới nước...khi nước đã ngập gần tới chổ ống quần được xoắn lên thì bất chợt anh mình dẩm phải một thứ gì đó mềm mềm trơn như mỡ cá rồi trượt chân té lộn nhào ra trước, anh mình bị đẩy ra khá xa bờ đến nổi hụt chân phải chới với...nhưng sau khi bình tĩnh lại và cũng biết bơi nên thôi thì lỡ ướt rồi bơi ra xem đó có phải sợi dây hay không...nhưng vừa mới nhích ra thêm được một đoạn thì anh mình hoảng hốt khi một chân của anh lạnh toát và có thứ gì đó đầy đủ tứ chi đang bám chặt lấy chân anh...thứ đó bấu chặt làm chân anh nặng chịt, anh cố gắng ngoi lên thì lại chìm xuống chới với...mỗi lần hụp xuống là anh lại uống một bụng nước, anh cố gắng dùng chân còn lại đạp vào thứ bám vào chân anh nhưng thứ có càng bấu chặt hơn nữa, được một lúc thì anh bắt đầu đuối và không thể giẫy giụa được nữa...vì uống nước nhiều và ngộp thở nên anh mình bắt đầu mất dần suy nghĩ...chỉ giơ hai tay lên và bắt đầu chìm xuống...thì may sao lúc đó từ phía xa một người chăn bò nhìn thấy như vậy thì chạy vội tới, sẳn có đoạn tre lúc nãy ông ấy lội hẳn xuống dưới nước tới tận lưng quần, giơ đoạn tre ra hét lên bảo anh mình bám vào nhưng anh mình làm gì nghe thấy nữa...nhưng khi đó theo phản xạ lúc thập tử nhất sinh,đoạn tre vừa tới ngang tay thì anh mình đột nhiên bấu chặt lấy và cứ thế được ông ấy kéo lên trên bờ nhưng trong tình trạng không còn thở nữa...thấy tiếng la hét ba mẹ anh từ trong nhà chạy ra nhưng chắc hẳn là người có nhiều kinh nghiệm nên người đàn ông mới hét lên cấm ba mẹ anh lại gần, nghe tiếng hét quá kinh khủng nên ba mẹ anh giật mình đứng lại...tiếp theo ông ấy gào lên:
- ở đây có ai không phải người nhà cậu này thì tới đây..
nghe vậy một người hàng xóm từ bên nhà nhảy qua hàng rào rồi chạy vội đến phụ ông ấy bưng anh mình lên tới chổ con bò và đặt anh mình nằm sấp lên lưng nó...lập tức thúc bò chạy, được khoảng một đoạn khá xa thì anh mình ọc ra bao nhiêu là nước...nghe thấy tiếng ho sặc sụa thì ông ấy mới kéo bò dừng lại và bà mẹ anh chạy theo sau cũng vừa tới...mẹ anh kêu gào thảm thiết nhưng thấy anh ho sặc sụa thì mừng rơi nước mắt, người đàn ông chăn bò thì vừa cười vừa thở hổn hển, ông ấy cũng quá cái tuổi phải chạy thục mạng theo một con bò rồi...nếu không phải vì cứu người thì chưa chắc ông ấy biết mình có thể chạy nhanh được như vậy...trở về nhà trong sự vui mừng khôn siết, chắc vì đuối quá nên anh cứ nằm xụi lơ cả buổi chiều hôm đó...phát hiện trên cổ anh không có sợi dây nữa nên mẹ anh lo lắng lại rước thầy về xem...quả thật đúng như những gì ông ấy nói, con quỷ kia nhất định không chịu buông tha anh mình...nó chỉ lợi dụng cơ hội là kéo xuống thế mạng, vậy là phải làm cho ra lẻ nên ông thầy yêu cầu gia đình anh chuẩn bị đồ cúng tế để lập đàn cầu siêu, xem thử con quỷ kia muốn gì cần gì, để có thể đáp ứng cho nó đổi lấy mạng anh mình hay không...mọi thứ được chuẩn bị ngay sau đó...chỉ chờ đến giờ là mọi người sẽ làm lễ, liệu mọi thứ có được làm sáng tỏ...ai cũng lo lắng không yên....
còn tiếp
phần 4:
khi trời vừa chạng vạng tối thì mọi thứ được chuẩn bị xong xui đâu vào đó...một chiếc bàn với đầy đủ những thứ mà ông thầy dặn đó là một hình người được cắt bằng giấy, một sấp giấy tiền vàng bạc và một chiếc mâm lớn có gà luộc với heo quay ...lúc này trời bắt đầu lạnh và tối hơn...khi đúng giờ linh ( 6 giờ tối) mà theo lời ông thầy nói đây là thời điểm ma quỷ sẽ hiện nguyên hình, mọi người ai nấy đều hồi hộp chờ đợi...ông thầy lấy ra 3 sợi dây nhỏ màu đỏ, một đầu cột vào đồng tiền xu có khoanh tròn ở giữa, một đầu cột vào hình người bằng giấy có ghi đầy đủ họ tên,ngày tháng năm sinh của anh mình lên đó..những thứ giấy tiền vàng bạc và đồ ăn cũng được cột tương tự như vậy rồi ông thầy hất tay thảy 3 đồng xu xuống dưới con sông và chờ đợi...không ai biết ông ấy chờ điều gì cho đến khi từ bên ngoài con sông những tiếng quẩy nước vang lên ầm ầm như có vật gì đó từ trên cao rơi xuống vậy...tất cả mọi người đều căng mắt nhìn về phía đó để cố kiếm tìm thứ phát ra âm thanh vừa rồi, trong thứ ánh sáng mờ mờ chuyển giao giữa ngày và đêm thì giữa con sông lù lù xuất hiện 1 vật màu đen từ từ trôi vào như một khúc gổ...càng tiến lại gần thì thứ đó càng to lớn hơn, đến khi tới sát vào bờ thì thứ đó vãy mạnh một cái nước văng lên tung toé tạo ra một tiếng động rất lớn thì mới biết đó là một con cá nhưng đó là con cá to nhất từ trước đến giờ mọi người từng được thấy trên con sông này bao thập kỷ qua, con cá cứ thế vãy nước thêm vài cái như đang giận dữ lắm rồi lặn hẳn xuống nước, ngay lập tức ông thầy ở trên bờ mới liên tục làm những động tác lạ lùng, ông ấy lầm bầm trong miệng và lấy những thứ bánh đỏ, vàng kèm theo kẹo tung xuống dưới sông...bỗng nhiên " ùm" một cái rất lớn sợi dây quấn vào hình nộm người bị giật căng ra rồi kéo rất mạnh mất hút trong dòng nước đen ngòm...mọi thứ trở nên yên lặng, ông thầy quay sang nhìn cả nhà anh mình với đối mắt buồn và có gì đó lo lắng, theo chân ông ấy vào trong nhà mọi người đều hồi hộp chờ đợi những gì ông ấy nói, uống ngụm trả ông ấy thở dài rồi nói:
- nó không cần vàng bạc hay thức ăn mà chỉ muốn lấy mạng cậu nhà...
mẹ anh chỉ đợi có thế, nghe vậy là bắt đầu lại mếu máo cầu xin ông ấy giúp đỡ nhưng ông ấy cứ lắc đầu bảo rằng không đủ sức để giúp anh mình thoát khỏi kiếp nạn này...nhưng không hẳn là hết hi vọng vì còn 1 cách nữa có thể trấn áp quỷ dữ nhưng buộc phải đánh đổi bằng một thứ...nói tới đây ông ấy bắt đầu im lặng...gia đình anh vội vàng khẩn khoản cầu xin ông nói ra dù đó là điều gì đi chăng nữa...ông ấy quay sang nhìn anh mình đăm chiêu và nói anh mình nên vào trong nghỉ ngơi cho lại sức vì anh mình giờ nhìn sắc mặt xanh xao như không còn sức sống nữa...
sau khi nghe theo lời ông thầy anh mình đã vào bên trong phòng và đặt lưng xuống là anh ngủ say như chết, lúc này bên ngoài ông ấy mới tiếp câu chuyện còn dan dở khi nãy...cuộc nói chuyện càng thêm nặng nề khi ông ấy lấy trong túi ra một bị thuốc rê và lấy giấy vo lại rồi rít một hơi dài, rồi ông ấy bắt đầu câu chuyện:
- một khi quỷ dữ đã muốn hại người thì khó lòng thoát được, muốn cứu một mạng người phải đổi lấy một mạng người...
mọi người nghe thấy thế đều tái mặt, không ai dám hỏi điều gì, chỉ ngồi im lặng và lắng nghe ...ông ấy lại rít thêm 1 hơi thuốc nữa rồi run run nói tiếp:
- đáng lẻ cách này không nên sử dụng, nhưng nếu muốn giữ mạng cho cậu nhà thì có một thứ bùa ngãi khiến quỷ không thể thấy người nó muốn hại nữa...nhưng đứa con đầu lòng của cậu nhà sẽ là vật thế mạng...
sau câu nói ấy của ông thấy mẹ anh như muốn ngất lịm, tay chân xụi lơ rồi ngã nhào xuống đất khiến mọi người hớt hải chạy đến xoa dầu cạo gió...không khí u ám tràn ngập cả căn nhà, quả thật đó là một cách thế mạng quá tàn nhẩn mà không ai dám nghĩ đó là thật...biết rằng cách này không thể thực hiện nên ông thầy thở dài rồi đứng dậy xin phép ra về, lúc này bố của anh cũng vội đứng dậy tiễn ông thấy ra cỗng...trong lúc tiễn đưa thì bố anh mới run run, hơi thở dồn dập hỏi ông ấy rằng liệu cách đó có thật sự hiệu quả hay không...và liệu mọi chuyện có thực sự kết thúc sau khi đứa cháu đích tôn thế mạng...lúc này ông thầy hơi bất ngờ quay sao nhìn bố anh một chập rồi nói:
- tất nhiên rồi, chỉ có điều cách này thật sự tàn nhẫn nên tôi chưa bao giờ làm ..chỉ còn cách này mà thôi...
không nói thêm lời nào nữa, ông thầy quay lưng đi thẳng ra ngoài để lại một mình bố anh đứng chết lặng...không ngờ tai hoạ lại giáng xuống gia đình anh, bố anh lẳng lặng đi vào nhà như người mất hồn...ông đứng trước bàn thờ tổ tiên đốt nén nhang rồi rưng rưng như muốn khóc, mọi người trong nhà cũng thừ người ra không biết nên làm gì nữa...mẹ anh thì nằm trong phòng mếu máo, không khí gia đình như có đám tang vậy..não nề vô cùng...

TÔI - SINGLE MOM

Khi ts những dòng này..mọi người có thể chửi tôi ác, có thể đồng cảm vs tôi. Đó là suy nghĩ của mỗi người. Tôi chỉ muốn viết lên để ts cho nhẹ lòng, cũng là để các bạn gái khi yêu hãy yêu chân tình nhưng đừng hết mình như tôi...
Tôi 26t,single mom, tôi cũng đc gọi là dễ nhìn, nc nhẹ nhàng, tuy dân tỉnh lẻ nhưng cũng gây dựng đc shop thời trang khá đắt khách tại HN. Anh 30, làm lái xe trong quân đội 
Chúng tôi quen nhau khi tôi vừa chia tay tình yêu 5 năm vì bị phản bội...đau khổ suốt 1t.g thì gặp a. Phải nói rằng a rất đẹp, mọi ng đều nhận xét a nhìn k khác trai hàn. Ngoài cái vẻ ngoài đó ra tính cách a cũng khá điềm đạm, đó là điều tôi thích nhất ở đàn ông nên cũng dần cảm mến a. Lần đầu tiên tôi gặp a là ở quán karaoke..tôi cùng 3 đứa bạn gái đi hát, lần đó là vì chia tay nyc nên hay ăn uống rượu chè cho đỡ buồn. Hôm đó tôi uống khá nhiều..lao ra nhà vs vì k chốt cửa nên tôi lao vào luôn và úp mặt vào chậu...bên cạnh a đang đứng nghe đt. Sau đó lảo đảo bước ra thì đc a đỡ. A hát phòng đối diện, sau này tôi nghe a kể hôm đó đi tiếp khách cùng sếp, và nghĩ tôi là nv ở đó ( vẫn nhớ mang máng là phòng đối diện chân dài ra vào tấp nập )....
Vì chếnh choáng men lại có ng đỡ, lại còn đẹp nữa nên tôi bị đơ mấy giây, sau đó a hỏi tôi phòng nào đưa tôi vào phòng hát. Lúc này lũ bạn tôi mồm chữ o, mắt chữ a vì lòi đâu ra một tên con trai. Ai đã từng say thì biết đó, lúc ngấm rồi thì bia và rượu ngọt lắm. K còn cay và đắng nữa..:) tôi rót 2 cốc đầy đưa a một cốc và nói cảm ơn. A uống một ngụm rồi nói k uống đc vì lát còn phải lái xe đưa sếp về. Tôi nhớ đã nói vs a rằng " bia bất khả ép..ép bất khả từ, lừ nhừ là múc " a cười...cho đến giờ dù căm hận a đến xương tủy tôi vẫn thấy nụ cười ấy thật đẹp..
A cười...rồi uống thêm một ngụm nữa mà vẫn k đến nửa cốc. A nói xin lỗi a k thể uống đc, tôi ngang ngược cố ép, a nói xin số đt cuối tuần nghỉ a mời tôi đi uống rượu. Tôi k ngại ngần đọc luôn số cho a..từ đó là chuỗi ngày hp có, êm đềm có, đau đớn tủi nhục có..
A về phòng a, còn 4 chúng tôi cũng lục đục ra về vì tự nhận thấy mình uống đủ rồi, ra cửa gặp ngay 2 bạn gái mặc 2 bộ bikini vàng tua rua đi vào phòng a. Lúc đó tôi k biết múa lửa là ntn , sau này hỏi lại a a giải thích khi các sếp tiếp khách, thì nv, hay múa sexy,múa lửa là chuyện bt , tùy vào độ chịu chơi của họ ( các mẹ đừng sốc nhé :) ) 
Sau hôm đó, trở lại vs guồng quay c.s. tôi tuy vẫn nhớ nyc nhưng cũng dần nguôi ngoai. Ngày bán hàng, 3,4 ngày đi lấy hàng 1 lần, về làm mã, nhập mã. Ngoài tôi còn 1 bé nv sn 94, cùng quê xuống bán hàng cho tôi. Bận rộn nên cũng k nhớ gì về a cả, cho đến gần 1 tháng sau, lúc đó là 10h sáng, tôi đang ngồi trà đá thì có tn của a " hello e, có nhận ra a k ? " k hiểu sao lúc đó tôi đoán luôn ra a, tại tôi mong chờ tin nhắn của a hay tại linh cảm chuẩn xác thì tôi cũng k rõ :) . Tôi rep luôn " a đẹp zai đúng k " 30p sau k thấy a tl tôi nhắn thêm tin " hôm đó a k đỡ e chắc e đập đầu xuống sàn quá " a gửi tôi mặt cười và hẹn tối đi làm về sẽ gọi cho tôi.
7h tối hôm đó, vì hơi mệt nên tôi dặn nv đóng cửa sớm. Còn tôi về trước, tôi có thuê một căn nhà 2 tầng, vì là ng quen của Dì tôi và 1 phần là trong ngõ hẹp nên họ lấy giá cũng hữu nghị. Một mình tôi sống nên khá thoải mái, tôi về pha vội cốc panaldo uống và nằm vật ra giường. 1 lúc sau thì có đt của a, đến cuộc thứ 3 thì tôi mới nghe đt. 
Alo e đang làm gì đấy ? 
Vâng chào a, hôm nay e đau đầu quá nên đang nằm nghỉ
Lại uống bia ah ?
K a, tiền đâu mà uống bia suốt !
Chủ nhật e rảnh k ? Nếu rảnh đi uống bia vs a nha
E cũng chưa biết có rảnh k, nếu rảnh e sẽ nt cho a nhé..
Umh. Thôi e nghỉ đi, nhơ uống thuốc nhé.
Thực ra thì tôi đi lúc nào chẳng đc, tôi chưa nhận lời vì chủ nhật đó bạn chung của tôi và nyc sn. Nó chưa mời tôi,nhưng k hiểu sao tôi vẫn luôn mong nó mời, nói đúng hơn tôi muốn gặp lại nyc. Các bạn biết đó, 5 năm bên nhau,tình yêu sâu đậm cỡ nào. Nhưng chỉ vì một ng khác, 1 kẻ thứ 3 chen vào mà cuộc tình của chúng tôi tan vỡ dù 2gđ đã đi lại.
Đúng như tôi đoán, cn hôm đó tôi từ chối a để đi sn bạn. Suốt chiều hôm đó tôi hồi hộp, bần thần, tôi k biết sẽ mặc gì, trang điểm nhẹ hay đậm để cho nyc thấy rằng tôi vẫn ổn. Có lúc tôi lại nghĩ rằng hay mình k đi nữa, tại sao phải làm khổ mình vì 1 kẻ phản bội. Nhưng lý trí k thắng đc con tim, tối hđó tôi vẫn tới đám sn.
Tôi từ chối đi ăn mà chỉ ra quán hát, suốt quãng t.g đó tôi luôn cập nhật fb xem có nyc k ? Cũng có vài bức ảnh post lên nhưng tôi k thấy có a, vừa thất vọng vừa buồn. Tôi đã định k đi nhưng vì đã mua hoa và quà và đã nhận lời nên đến khi các bạn tôi tới quan hát tôi đã gọi taxi đến.
Bạn ra đón tôi, tới lúc vào phòng tôi vẫn k thấy nyc. Tôi ngồi góc trong cùng, nhóm bạn này chủ yếu là bạn của nyc tôi, vì yêu nhau lâu nên bọn tôi cũng biết hết nhau và khá thân. Cứ vài phút lại nâng bia và dô....dô một lần . Tôi chỉ nhấp môi vì khó chịu trong lòng, cũng k còn tâm trạng để uống. Vài ng hỏi tôi H ( tên nyc) đâu, có thể họ k biết hoặc cố tình k biết bọn tôi đã chia tay. Một lúc sau khi đang nc vs bạn sn thì nyc tôi vào...
Phụ nữ khi yêu thường sâu nặng, nặng tình hơn đàn ông. Đó là điều hiển nhiên, nhưng nyc của tôi, đến giờ phút đó tôi vẫn k tin yêu nhau 5 năm, chia tay gần 2 tháng. Trong khi tôi còn ngập ngụa trong đau khổ thì a ta đã dắt ngay nym đến ra mắt bb của mình. K biết tôi có hiểu lầm gì k ? Vì sau này trong 1 lần nc tôi có hỏi ny a làm gì, nyc tôi tl chỉ bạn bt. Vâng khái niệm bạn bt của đàn ông thật đáng sợ...! 
Trở lại buổi sn đó. Khi nyc tôi bước vào, lò dò theo sau là kẻ thứ 3 đó, 1 đời ck và 1 đứa con nhưng hiện đã ly thân. Tôi như chết lặng..dù biết đã chia tay nhưng dường như vẫn thấy tim mình như bị ai bóp nghẹn, lồng ngực đau đến k thở nổi. Ng tôi yêu 5 năm trời, ng mà chỉ còn 3 tháng để cưới đang đưa 1 ng con gái khác đến ra mắt bb. Vừa đau khổ vừa tủi nhục, lúc này tôi lao luôn ra khỏi phòng khóc như điên, biết là đau nhưng khi tận mắt nhìn thấy thì cảm giác k chỉ là đau mà uất hận..
Mình dùng nick ảo nên mọi ng khỏi gửi lời mời kb hay ib làm gì. Sau khi post xong mình sẽ lại xóa thôi
Con mình mới đc 5 tháng. Chuyện còn dài lắm sau này cả quãng thời gian bên nym mới nhiều chuyện nên cm cứ bt. Mình sẽ cố viết hết trong đêm nay hoặc ngày mai, vì k có nhiều t.g nên cm đừng giục nhé. 
Hôm sau nghe đứa bạn nói là nyc có chạy đuổi theo tôi ,nhưng vì quán kara to thường có taxi đậu bên ngoài nên tôi đã leo luôn lên taxi và đi nên nyc k đuổi kịp.
Mắt k thấy tim k đau, tôi đã cố tình để thấy để đau hơn. Dù sau này nyc và chị kia ( hơn nyc mình 4t) k đến vs nhau nhưng cảm giác bị phản bội vẫn k dễ chịu chút nào. Tôi vẫn chưa tha thứ cho nyc, đàn bà thường thù lâu và nhớ dai :) cái này là nym của tôi nói như vậy. 
Về nhà tôi khóc như điên, vậy là tất cả đã chấm hết thật sự. Khóc đến sưng cả mắt, suốt đêm đó tôi k thể ngủ, cầm đt lên lại đặt xuống. Hàng trăm câu hỏi muốn có lời giải đáp, muốn gọi để biết tại sao lại đối xử vs tôi như vậy, nt rồi lại xóa. Cuối cùng tôi chì nhắn "cahp" và k có tn trả lời. Nói thật trước đó dù đau khổ ,căm hận nhưng tôi vẫn luôn hy vọng chúng tôi quay lại. Tôi cứ nghĩ k dễ gì mà bỏ nhau đc, phần vì ng lớn 2 bên đã qua nhà nhau chơi, phần vì bb tôi nói chúng tôi khá giống nhau nên có tướng phu thê. Tôi cứ mặc định 2 điều đó sẽ khiến chúng tôi sẽ là vợ chồng. Cho đến buổi sinh nhật đó tôi mới biết là thực sự chấm hết cho mối qh của chúng tôi. Suốt 1 tuần sau đó tôi phải nhờ thuốc ngủ mới ngủ đc, có 1 lần k biết vì đói mà uống thuốc ngủ nên tôi bị ảo giác k mà nhìn cái cửa nhà vs lại nghĩ là giường mà nằm ngủ ở đó. Ăn cái gì vào mồm cũng như rơm, mất ngủ tôi 45kg sụt 42kg. Nhìn đến mức thảm hại. Tôi cũng quên béng a đẹp zai vì mải chìm trong đau khổ vs người cũ. Hôm ấy lại là cuối tuần thì a nt cho tôi " e rảnh k? Hy vọng hnay e rảnh" lúc đó trong đầu tôi nghĩ muốn quên người cũ chỉ có cách duy nhất là yêu người mới. Thế nên tôi rep luôn " e rảnh , có chuyện gì k a ?" A nói mời tôi đi ăn và tôi đồng ý. Lúc đầu tôi cứ nghĩ chỉ có 2 chúng tôi nhưng a đưa tôi đến chỗ bạn cùng cq a. Có khoảng 5,6 ng, trong đó a là trẻ nhất, sn86. Còn lại mấy ng kia khoảng ngoài 40, mới đầu tôi gọi chú nhưng mấy ng đó kêu cứ gọi là a cho trẻ vì thằng T( tên a) gọi a mà e gọi chú thì k đúng lắm. Sau đó tôi cũng gọi a hết :)
Hôm đó ngồi ăn quán lẩu trên đường mà tôi chỉ nhớ là nó chếch chếch vs bến xe buýt Long Biên, trên là đường to, dưới đường nhỏ có quán lẩu nhỏ khá sạch sẽ và ấm cúng. Mấy ng ngồi đó tất cả đều là trong đội lái xe, phải nói là a khá hiền, suốt buổi ai hỏi gì về tôi, qh giữa tôi và a ntn a đều cười trừ. A gt từng ng, trong đó có đội trưởng còn lại đều nv. Ai nấy đều bụng phệ, to lớn...a cũng luôn gắp thức ăn cho tôi. Khi ai mời rượu a luôn uống hộ hoặc rót của tôi sang của a gần hết chỉ để lại 1 ít. Mãi đến khoảng 10h, tôi nt cho a là về. A nói vs mọi ng là đưa tôi về mai đi làm sớm, tôi sợ a say nên nói sẽ đi taxi về nhưng a kiên quyết đưa tôi về..Ngồi trên xe a chỉ hỏi tôi met k ? Ngoài ra cũng k nói gì, tôi nói gì a chi cười( tôi yêu a vì cái tính này)Đến ngõ oto k vào đc nên tôi xuống đi bộ, chỗ đó cũng k đỗ oto đc nên a về luôn. Về a có gọi nhưng tôi tắm nên k nghe, sau đó a nt chúc ngủ ngon. Tôi k rep mà nằm nghĩ ngợi một lúc rồi cũng ngủ luôn...
T.g sau đó, tôi và a ll thường xuyên hơn. A là mẫu ng điềm đạm ít nói và hay cười. A k vồn vã lúc nào cũng chừng mực...a k chơi mạng xã hội zalo,fb. Sau này tôi cài cho a a cũng k dùng mà kêu phiền phức. A quan tâm tôi nhẹ nhàng,nhưng kbg kiểu thái quá, ngày nào chúng tôi cũng nc ,nt suốt, nhưng k đi chơi vs nhau thêm lần nào nữa . A hay gọi t " L hâm" dần dần tôi cũng quen có a bên cạnh cho đến khoảng 2 tháng sau. Đó là một buổi tối mùa đông, a nt hỏi tôi rảnh k, đi ăn vs a. Tôi đồng ý, lần này k phải là ông già kia nữa mà có 3 a trẻ hơn, 1 a85, 1a 87,và 1 a88. Tất cả cũng đều là lái xe. A 88 có cô bé ng iu , phải nói rằng cô bé đó xinh k thua kém các hotgirl, cao, xinh,trắng đến tôi nhìn còn thích. Sau này tôi biết cô bé đó là nv dịch vụ sn 98, cũng nhờ bé đó mà tôi mới dần phát hiện ra con ng a. Hôm đó chỉ có tôi và bé kia là con gái, tôi uống vài ly đã nóng bừng mặt, bé đó uống rất giỏi, ng Sài Gòn nên nói cứ ngọt lim. Bé đó mời là tôi chỉ có nc uống chứ k thể nào từ chối đc. Sau đó bọn tôi kéo nhau đi hát, tôi tiếp tục uống mấy cốc bia, ng hơi hơi choáng rồi nhưng ai mời tôi cũng uống, a cũng uống nhiều. Hôm đó ngồi trong phòng hát a nắm tay tôi và hôn lên má tôi, lúc đó tim tôi đập loạn xạ như kiểu yêu lần đầu....chỉ vậy thôi chứ a cũng k nói gì thêm nữa. Lúc về a dìu tôi vào xe, tôi lè nhè nói xe oto k vào đc ngõ nhà tôi, a phải cõng tôi đấy. A k nói gì đưa thẳng tôi đến một khách sạn gần đấy. Tôi k nhớ mình đã lên phòng kiểu gì, chỉ biết rằng tôi đã khóc, phụ nữ say hay khóc. Cái này chắc đúng vs nhiều ng. Sau đó khi biết a đang lột quần áo của mình ra nhưng tôi mềm oặt , k chút kháng cự. Đến nửa đêm tỉnh giấc vì khát cháy họng, tôi thấy mình trần truồng k mặc gì, a cũng vậy. A ôm tôi ngủ, thấy tôi cựa quậy a cũng tỉnh. Lần đầu tiên nhìn a gần đến thế, mắt 1 mí, da trắng, a rất rất đẹp. Tôi k xấu hổ mà thấy hp hơn..a nhìn tôi hôn tôi và chúng tôi lại lao vào nhau, phải nói rằng a rất giỏi chuyện đó, a khiến tôi có cảm giác như mình là bà hoàng của a...
Sáng hsau vì là chủ nhật nên a k đi làm, tôi cũng gọi cho bé nv nói mở cửa hàng. Chúng tôi nằm ôm nhau đến 10h sáng..tôi hỏi a có muốn về nhà tôi ăn cơm k ? A gật đầu, sau đó chúng tôi lại tiếp tục như 2 kẻ chết khát gặp nc..
Về nhà tôi, a chê tôi bừa bộn. A nói để a don dẹp giúp tôi còn tôi nấu nướng đi. Khỏi phải nói tôi mừng thế nào... chúng tôi ngồi ăn, a nói a k thích ăn rau bắp cải nhừ, thích sống sống. A bát nc chấm có củ hành khô bỏ vào. Sau này nấu ăn cho a tôi luôn nấu theo ý thích của a, k ăn đường và k ăn dừ...
Từ đó chúng tôi tuy a k tỏ tình, tôi k nói lời yêu nhưng cũng đã yêu nhau, bên nhau. Thỉnh thoảng tôi có nhớ về nyc, có vài lần a bắt gặp nyc gọi điện cho tôi, a k nói gì chỉ hơi khó chịu và bảo tôi nghe đt đi...A hay đến nhà tôi và ở luôn đó, quãng t.g đó chúng tôi như cặp vk ck son hp. Có lẽ say trong tình mới mà tôi đã quên béng tình cũ..k nghĩ mình lại nhanh quên đến như vậy... khoảng 2 tuần sau, tôi đang ngồi trá đá thì a nt đến " e ah, a mượn 30t đc k ? Tôi hơi bất ngờ và có chút hoài nghi về t.c của a, nhưng sau đó tôi vẫn rep hỏi a cần tiền làm gì ? A tl trước bị tai nạn phải sửa xe và bồi thường cho ng ta nên có mượn của bạn. Giờ sắp tết nên ng ta đòi. Ý nghĩ a đang lợi dụng tôi xoẹt qua đầu nhưng nhanh chóng biến mất..tôi hẹn a trưa đến cửa hàng tôi đưa.. sau đó bảo nv trông hàng tôi phi luôn ra ngân hàng lấy tiền cho a.
Sau này ngồi xâu chuỗi lại, thấy lúc a có cả cục tiền, lúc 1 k a k có tôi mới biết a là con nghiện cờ bạc, lô đề và ngập trong nợ nần. Khi nc vs chị họ tôi , tôi nói rằng chưa thấy a tốt và hiền như a. K nói tục,k chửi bậy..c mới nói rằng đa phần ng người nghiện ngập như a đều như vậy :))
Buổi trưa a đến, a hỏi tôi ăn gì chưa. Tôi nói chưa. A mua đến cho tôi 2 bát bún bò Huế (món ưa thích của tôi) và ít quýt ngọt. Ngồi nc một lúc tôi đưa tiền cho a vì a phải về cơ quan. Lúc đó vì yêu a rồi mà tôi k suy nghĩ gì nhiều...cũng vẫn nghĩ a yêu mình nhiều lắm. Cho đến giờ nhìn đứa con giống hệt a,tôi vẫn nghĩ đó là t.y giữa 2 chúng tôi,là do 2 đứa muốn có con cùng nhau..chỉ hận rằng..a đã phủi tay quá nhanh, để 2mc tôi bơ vơ giữa Hn, đau khổ, chông chênh và tuyệt vọng. Đã có lúc tôi muốn kết thúc c.đ mình và đứa bé đang mang trong bụng vì đau đớn, nhưng mẹ tôi ng đã sinh ra tôi cho tôi c.đ thêm 1 lần nữa...các bạn ạ, trong đời chỉ có 2 ng..ng sinh ra mình và ng mình sinh ra là các bạn hãy nên yêu thương họ hết mình,hơn cả bản thân mình. Còn những ng khác dù hna yêu đến cuồng nhiệt...thì ngày mai cũng có thể bỏ rơi nhau..
Mình bận con mọn, nên k viết 1 lèo đc. Nó cứ quấy là lại bỏ đấy..mọi ng cứ bình tĩnh nhé. Khỉ nhà mình tv ngoan nên mới có t.g viết đấy..cảm ơn m.ng đã nghe ts của mình.
T.g chúng tôi yêu nhau hp vô cùng. Ngày mùng 8.3 tôi đến nhà a chơi, a sống 1 mình. Bm ở quê. Tôi treo stt trên zalo buồn về kỷ niệm đã qua. A cầm máy tôi và xem đc, a nói ở bên a tuy a k có tiền, nhưng a sẽ cho tôi hp. Càng ngày tôi càng phát hiện ra a chơi bời trác táng,tron 1 lần a đi làm quên đt, tôi cầm vào vào phần tn, tn trong đt lúc a chưa kịp xóa báo hàng nghìn điểm lô...ngân hàng thông báo nợ...rồi cả tn a gọi gái cho sếp đi chơi...bla..bla. tôi choáng váng sây xẩm mặt mày. Cách a nc vs cô gái đó, giá cả như kiểu quen thuộc lắm rồi..tôi thất vọng ngồi bật khóc ngon lành. A hiền lành là thế mà có thể lô đề rách rời vậy sao ? A nợ bnhiu tiền, đi chơi gái a quen thuộc lắm rồi sao ? Ti tỉ câu hỏi trong đầu, tôi ngồi bệt xuống nền nhà khóc rưng rức..sau này a thú nhận vs tôi, hiện a nợ hơn 1 tỉ cả ngân hàng lẫn nóng nguội...
Một lúc sau a lấy máy bàn cq gọi cho tôi, a hỏi đt ở nhà k ? Tôi tl có rồi k nói gì thêm nữa, tối a về thì tôi đang ở ngoài cửa hàng. A nt tôi a nấu cơm và tôi về sớm để ăn..tối đó a hỏi gì tôi chỉ tl qua loa, cũng k biết phải hỏi sao về những tn tôi đọc đc. Tôi sợ a hay tôi sợ câu tl ???
Tối hđó a ôm tôi ngủ, tôi quay mặt vào trong. Cảm giác khó chịu vô cùng, a xoay tôi lại và hỏi sao lạnh nhạt vs a. Tôi nhìn a 1 lúc rồi nói rằng tôi đã đọc hết tn của a. A nói a biết là tôi sẽ đọc, chỉ mong tôi đừng giận a mà rời xa a..nợ nần a sẽ trả từ từ còn chuyện gọi gái chỉ là nv đôi khi vì sếp mà phải làm. A giải thích nhiều lắm, tôi lại tin a...lại kéo mình lún sâu thêm vào đau khổ
Mọi ng còn nhớ cô bé sn 98 ngiu của a trong đội lái xe k ạ ? Tôi k hiểu tại sao lại có sdt và ad zalo của tôi. Tất nhiên là tôi sẽ đồng ý rồi, sau khi ad zalo, bé đó ( tên N) nt cho tôi hỏi tôi có biết a 88 đang quen vs ai k ? Tôi nói k. Thực ra a hãy dẫn tôi đi ăn uống vs đội trẻ hơn nên m.ng khá thân thiết nhau, trong nhóm đó ai cũng quý tôi hết vì tính tôi khá sòng phẳng trong chuyện tiền nong. Ví dụ đi ăn họ trả tiền, thì tới chầu cafe tôi sẽ tranh trả..bọn tôi hay tụ tập vào dịp cuối tuần, a88 kia tôi k biết có thực sự yêu cô bé này k nhưng có một vài lần tôi thấy a ấy dẫn cô gái khác đến. Tuy vậy tôi vẫn an ủi N là nói mấy câu để N yên tâm, có lẽ N đã yêu a 88 quá rồi. N ngoan , hiền nc rất lễ phép nên dù N làm gái tôi cũng quý e vô cùng. Những lúc N buồn chán than thở về a 88 tôi lại khuyên bảo và ts cùng N nhiều hơn. A nói bọn a quen N trong 1 lần đội lx liên hoan, a88 này gọi N rồi quen nhau, N cũng rất thân thiết vs bọn a, có lẽ vì quá thân thiết mà mọi thứ dơ bẩn, bệnh hoạn trong a dần đc N phơi bày trong mắt tôi...!
Càng ngày tôi càng thấy nợ nần nhiều, ngân hàng hối, nợ trong nợ ngoài réo suốt ngày. Vì thương a thật sự nên tôi có hỏi a nợ bao nhiêu để cùng nhau tính toán giải quyết nợ nần. A nói riêng ngân hàng mấy trăm triệu ( lương a khá cao nên vay theo lương của mấy ngân hàng cho vay tín chấp ) còn nợ ngoài mỗi chỗ vài ba chục. Tổng cộng khoảng hơn 1 tỉ, a k nói mà sau này mẹ a nói vs tôi...
Tôi shok cực kỳ. Vs mức lương của a,đúng ra a phải là ng có chút tiền mới đúng. Nhưng có lúc 1k a k có mà còn ngập trong nợ nần..a phải chơi bời đến mức nào đây??
Ng ta nói đúng bản chất thì k bao giờ có thể thay đổi đc..dù bễ như vậy nhưng tôi vẫn bên a, có lúc vì bị hối thúc ghê quá tôi lại lấy tiền mình 5-10t trả nợ cho a. Nhìn a hốc hác vì suy nghĩ tôi xót xa vô cùng. Gần 1 năm đó, tôi bên a,trả nợ cho a tổng là 145t..mặc dù bọn tôi chưa hề hứa hẹn sẽ cưới nhau,nhưng tôi hết mình lo cho a yêu a đến quên bản thân mình. Đó là cái ngu ngốc nhất của đời tôi. Tôi và a chỉ có duy nhất một điều hẹn ước là sau này tôi sẽ sinh con gái vs a, nó sẽ đẹp giống a nhưng đôi mắt phải là của tôi ( mắt của tôi đc khen là rất đẹp :) Vài ngày sau lần nc vs N thì e gọi cho tôi, N khóc nói a88 bỏ N rồi, có lẽ đau hận vì bị bỏ rơi của N đã khiến N quay lưng lại vs đội kia. N nói vs tôi những chuyện đã sảy ra trước và sau khi a quen tôi. Họ đã từng qh 3,4 cặp trong 1 phòng, nyt, ng tôi yêu hết mình đã từng 1 mình vui vẻ cùng 2 cô gái...tôi như sụp đổ một lần nữa...c.đ này k bỗng dưng mà có câu nói "trai trường lái, gái trường y"
Nghe xong tôi thấy ghê tớm vô cùng con ng a, sao a có thể bệnh hoạn đến như vậy. Qh tập thể, một lúc 2 ng..hóa ra bấy lâu nay tôi yêu kẻ k những lô đề cờ bạc lại còn gái gú. Thất vọng, đau đớn, tôi muốn gào lên, hét vào mặt a rằng tại sao a đổ đốn như vậy, tại sao k sống cho đáng 1 kiếp ng,tại sao lại đối xử vs tôi như vậy? Cuối cùng tôi chọn im lặng,tắt máy và về quê. Tôi gọi nv bán hàng cẩn thận, vì bé này cùng quê và tôi có lắp camera nên tôi tin tưởng giao cửa hàng cho nv. Tôi muốn cắt đứt ll vs a, muốn im lặng ra đi để a phải suy nghĩ phải day dứt vì tôi. Hôm đó về đến nhà 7h tối, mẹ thấy tôi về k báo trước nên hơi bất ngờ. Bà hỏi tôi ăn gì chưa rồi gọi cho nv bên quán của bà mang đồ ăn sang cho tôi. Lên phòng tôi nằm vật ra giường, chiếc nhẫn a tặng, những tn yêu thương a gửi vẫn đầy dẫy trong máy tôi. Đọc lại tất cả, mắt tôi nhòe đi lúc nào k biết, hôm qua a còn nói nhớ tôi muốn ôm tôi. Vậy mà hôm nay tất cả đều vỡ vụn hết rồi. Niềm tin hết, tình yêu cũng vỡ tan. Tôi để chế độ máy bay rồi vào wifi lên fb. A k có fb nhưng tôi có kb vs a88. Tôi tải bức ảnh 2 chúng tôi chụp cùng nhau kèm dòng trạng thái kết thúc. Một lúc sau a88 vào cm nói a đt tôi nhiều nhưng k đc, mở máy lên. Tôi mặc kệ thì thấy một loạt ib đến, là của a mượn máy a88 nhắn cho tôi. A hỏi tôi sao tắt máy, có chuyện gì, a nhắn rất rât nhiều, rằng tôi đừng làm a sợ, đừng rời bỏ a, a sẽ k chịu đc, xin tôi mở máy lên. Tôi chỉ nhắn lại đừng tìm e nữa rồi blok luôn nick. A k phải bội tôi, k yêu kẻ khác, nhưng a khiến tôi ghê tởm,nghĩ đến 1 mình a cùng 2 ng đàn bà khác mà tôi thấy nhơ nhớp vô cùng. Khái niệm yêu của đàn ông là ntn? Có thật ai họ cũng có thể lên giường mà k cần t.c sao ?
Mấy ngày đó tôi mua số km và ll vs bé nv để theo dõi tình hình hàng hóa, ngoài ra tôi k ll cùng ai nữa. Bé 98 có nt zalo nhưng tôi đều k tl, tôi muốn cắt đứt tất cả những gì lq đến a. Đêm đó tôi mở máy, phần vì nhớ a quay quắt, phần vì muốn biết a gọi tôi nhiều k ? A nhắn cho tôi 13 tin, 22 cuộc gọi mca báo. Tn cuối cùng a nói rằng a nợ tôi một lời yêu, một lời tỏ tình. Dù vậy từ lâu tôi đã là ng mà a yêu đến điên cuồng rồi..
Tôi lại khóc...chỉ muốn đc lao vào lòng a ôm a,hít hà hơi ấm của a, nhưng nghĩ đến chuyện kia tôi lại ngăn mình k đc nghĩ đến a nhiều, tôi và a k thể tiếp tục bên nhau đc nữa...
Nói về tôi, tôi 1m58, khuôn mặt khá hiền, tôi lại luôn trung thành vs tóc dài để ngôi giữa, vì kinh doanh thời trang nên gu thẩm mỹ của t ôi cũng khá tốt.. tôi hay đc khen giống gái Hàn :) thế nên tán tỉnh tôi cũng có rất nhiều ng. Chẳng hiểu sao tôi lại luôn chọn những ng làm mình đau thấu tim gan. Lần này về mẹ tôi có tuyển 1 đầu bếp mới, a sn 84, a tuy k đẹp nhưng ở a có nét phong trần, từng chải. Mỗi lần tôi sang, rảnh là a lại bắt chuyện. A hiểu biết rất nhiều lĩnh vực, nc vs a tôi như mở mang đầu óc rất nhiều...thỉnh thoảng tôi bắt gặp a nhìn trộm mình,lúc ấy a lại lúng túng quay mặt đi.
Đến ngày thứ 5 tôi quyết định quay lại HN, tôi nghĩ dù có chuyện gì thì tôi cũng phải đứng dậy để lo cv, k thể trốn tránh mãi đc. Tôi mở máy và thấy a nt đến chỉ vỏn ven " a nhớ e" tôi k tl nhưng sâu thẳm trong tim tôi cũng nhớ a,nhớ vô cùng..!
Thực sự có những lúc nhớ a quá, tôi chỉ muốn gọi để nghe giọng nói của a, nhưng rồi tôi lại kiềm lòng. Tôi phải mạnh mẽ...mạnh mẽ
Tôi trở lại HN, bước vào nhà đập vào mắt tôi là lọ hoa hồng vàng to đùng, a có chìa khóa nhà tôi. Dưới bàn có 1 tờ giấy a viết rằng mỗi ngày a đều qua nhà tôi cho cá ăn, a sợ nếu a k đến sẽ lỡ mất k đc gặp tôi, a cũng sợ tôi thay chìa khóa. A mua hoa hồng vàng tặng tôi vì trước đây có lần tôi nói tôi thích hồng vàng...tôi ôm mặt khóc nức nở. Phải rồi a cũng yêu tôi mà, yêu nhiều lắm . Tôi lấp liếm cho những cái sai trái của a rằng đàn ông ai chẳng như vậy..tôi k gọi cho a tôi đã về, tôi cũng k thay chìa khóa. Hôm đó tôi ở nhà khoảng 6h tối thì a về, lần đầu tiên xa nhau lâu đến thế, a để râu ria mọc lởm chởm, vẻ mệt mỏi hiện rõ lên khuôn mặt...xót xa,thương a vô cùng nhưng tôi cố lạnh lùng quay lưng đi. A lao đến ôm tôi từ sau..a k nói gì chỉ ôm ghì tôi, siết tôi thật mạnh, a hôn lên tóc tôi, cứ thế chúng tôi đứng khoảng 10p thì a quay ng tôi lại. A nói k biết tôi đã biết hay nghĩ đến chuyện gì, nhưng t.c a dành cho tôi là thật lòng. C.đ này ngoài mẹ a ra thì chỉ có tôi mới tốt vs a như vậy, a nợ tôi rất nhiều...vâng đó là lúc đó. Sau này a vùi dập tôi k khác gì loài hoa dại bị vùi dập bởi mưa bão, gió dông ngoài kia ! 
Tôi lại tha thứ cho a, tôi yêu cầu a k đc đến những quán karaoke nữa, môĩ tháng tôi sẽ góp 1 chút để a dần trả nợ hết. A ngoan đc thời gian đầu, ngày đi làm tối về nhà nấu cơm cho tôi, bb a gọi a k đi để ở nhà vs tôi. Tôi cứ nghĩ t.y của mình sẽ cảm hóa đc a, nhưng tôi lại lầm. Sai lầm nối tiếp sai lầm. .. 
Tôi nói muốn có con, a nói chờ a ổn định rồi sẽ cưới và sinh một đàn con thật đáng yêu. A thích đông con nên tôi sẽ phải sinh thật nhiều. Tôi hp vô cùng cứ nghĩ a đã thay đổi rồi. Hôm đó tôi đang ngồi check lại camera bên cửa hàng, a cũng ngồi xem cùng thì có tn đến " e k về ah? Muốn làm món gà rang mắm cho e.hi" đó là tn của a đầu bếp, tôi k tl mà xóa luôn. A hỏi đó là ai, tôi cũng tl là đầu bếp của mẹ tôi, a cấm tôi k đc ll vs ng đó nữa. Tôi biết a yêu nên ghen nên cũng cảm thấy vui vui trong lòng. Tôi cũng xóa luôn số a đầu bếp kia, tôi muốn toàn tâm toàn ý đến vs a
Tháng 11 đó tôi có bầu, khỏi nói tôi vui mừng thế nào. Tôi thông báo cho a, a thoáng ngập ngừng rồi cũng nói là vui và bất ngờ. Tôi đã nghĩ vậy là chúng tôi đã thuộc về nhau hoàn toàn, nhưng k ngờ cuối cùng mình chẳng là gì..chỉ là thế thân lấp chỗ trống cho ng khác mà thôi..
Tôi biết mình có bầu khi thai đc 4 tuần, ngày hôm đó tôi say trong hp. Tôi nghĩ đến viễn cảnh chúng tôi sống chung 1 mái nhà, cùng chăm chăm con. Nếu là con trai tôi sẽ làm tóc xoăn cho nó, còn con gái tôi sẽ nuôi tóc cho con thật dài.... a vẫn bên cạnh chăm sóc tôi, ân cần chu đáo. Vài lần tôi nhắc đến chuyện đám cưới a chỉ ậm ừ rồi nói chờ a giải quyết công chuyện..tôi tin a nên hết lòng lo cho a, tôi mong một ngày mặc lên ng chiếc váy trắng cô dâu...a k làm gì để tôi nghi ngờ, chỉ có đt a cài mật khẩu khác tôi k vào đc. Tôi nghĩ ai cũng có sự riêng tư nên k quan tâm đến chuyện đó..cũng như a rất ít khi đụng vào đt tôi...
Khoảng 1 tuần sau đó, trưa đang lim dim chợp mắt thì điện thoại tôi rung bần bật. Là tn đến, tôi nghĩ là a vì từ ngày yêu a tôi k nt vs ng khác giới. Nhưng đập vào mắt tôi là dòng chữ " e là L phải k ? Chị là vk a T. C mới biết chuyện a T và e . Nếu e k bận ce gặp nhau một chút nhé " tôi k tin vào mắt mình suốt quãng thời gian hơn một năm yêu nhau a và tôi sống dưới 1 mái nhà, làm gì có chuyện a có vk mà tôi k biết. Hay a che giấu quá giỏi, rồi lại nghĩ hay ai trêu mình. Tôi k rep tn kia mà bấm số gọi ngay cho a, tay cầm đt mà tôi run bần bật. Tôi sợ đó là sự thật...
E ah, k ngủ trưa ah mà gọi a ? 
Có số *** nt cho e nói là vk a, muốn gặp e. Hay là ai trêu hả a ? 
E đừng tl, tối về nc nhé .
A cúp máy, để lại cho tôi vô vàn câu hỏi trong đầu. A nói tôi đừng tl càng làm tôi thêm nghi ngờ. Tôi đọc đi đọc lại tn hàng chục lần, cuối cùng tôi vẫn rep.
Xl, sao c lại là vk a T ? A T chưa có vk c ah. 
A ấy có vk và 1 đứa con rồi e, nếu e k tin ce mình gặp nhau. C cũng như e, bị cùng 1 ng đàn ông lừa dối. Chắc e đau khổ lắm, e đau thế này c đau thế đó...
Tôi đọc tn mà cảm giác ng như bị sốt rét, tay tôi run lên, bấm kí tự mà cứ a bấm b, b bấm c loạn hết cả lên. Cuối cùng k bình tĩnh đc, tôi bấm số gọi ! 
Uh chào e c là M, e tên L đúng k ?
Sao c lại là vk a T, e đã về nhà a chơi, a ý chưa lấy vk cơ mà. Mẹ a ý còn giục a lấy vk.c định trêu tôi, hay muốn phá hoại t.c của chúng tôi. 
Chuyện dài lắm, nói qua đt k thể hết đc. E k bận thì ce mình gặp nhau nc.
Tôi k tl nữa mà tắt máy luôn. Tôi gọi a
C M là ai ? Tại sao cứ nói là vk a, còn nói có con rồi. A tl tôi ngay tôi k đợi đc đến tối
E đừng kích động ảnh hưởng đến con, lát a về rồi. Rồi mình nc.
A vẫn thế, lúc nào cũng nhẹ nhàng quan tâm tới tôi, rốt cuộc tình yêu của đàn ông đc định nghĩa như thế nào ? A từng vì tôi mà về tận Bắc Ninh mua cháo cá cho tôi, a đưa tôi đi hóng gió quanh đường ven hồ..mỗi sáng thức dậy a đều hôn lên má tôi...mỗi ngày a đều nhắn " L hâm nhớ a k " dù rằng ngày nào chúng tôi cũng bên nhau !! 
Làm sao tôi có thể tin a có vk đây, k thể nào đó là sự thật. Kỷ niệm, ký ức bên nhau ồ ạt trôi về, nếu có vk tại sao a lại bên tôi lâu như thế ?? Tôi đã về nhà a rồi cơ mà, đã gặp mẹ a rồi cơ mà, mẹ a sao có thể nói con trai mình chưa có vk đc chứ ??? 
Đến khi hiểu ra tất cả tôi mới biết rằng mình rơi vào hoàn cảnh đáng thương nhất, cũng đáng trách nhất..tôi là ng yêu a...vậy mà cuối cùng lại là kẻ thứ 3..chua chát vô cùng..!
A về..ko khí nặng nề bao trùm cả căn nhà. Tôi ngồi bất động suy nghĩ về ng con gái nt cho tôi, về những gì a dành cho tôi. A ngồi đó nhìn tôi cũng k nói gì, chỉ nhìn nhau.. tôi k thể kiềm chế đc nữa, phụ nữ thời kỳ mang thai rất dễ kích động,tôi cũng vậy, tôi thấy mình đã quá bình tĩnh rồi...tôi nhìn a mong chờ a một lời giải thích nhưng a vẫn ngồi đó im lặng đến tàn nhẫn ! Cuối cùng vẫn là tôi cất lời trước...tôi hỏi ng con gái tên M là ai ? Lúc này a mới xl vì đã lừa dối tôi đã k nói rõ cho tôi biết tất cả..Thì ra trước đây a và c M đã từng yêu nhau, c là mối tình đầu của a, sau đó c có bầu vì chưa sẵn sàng và cũng vì lúc đó còn trẻ bồng bột nên a đã bỏ rơi c. C đã kết hôn vs ng khác nhưng vẫn mang trong mình giọt máu của a...họ vẫn lén lút gặp nhau. A nói a k thể bỏ con a, a cũng nợ c quá nhiều, k muốn làm c suy nghĩ khổ về a nữa. Tôi nghe xong như bị một cú trời giáng bổ lên đầu, tôi gắng gượng đứng dậy, k bình tĩnh nổi tôi hất văng lọ hoa thủy tinh trên bàn. Nước, mảnh vỡ văng khắp nha, a lao đến ôm tôi. Tôi k nói đc gì chỉ khóc, ng run lên bần bật. A luôn mồm xin lỗi, lần đầu tiên tôi thấy a khóc..a ôm tôi xin tôi hãy bình tĩnh.Tất cả những đau đớn, bi thương như thước phim quay chậm dần dần hiện lên trong tôi..tôi đang yêu ai thế này ?? Một kẻ cờ bạc rách rời, một ng có thể qh tập thể, có thể 1 mình ngủ cùng 2 ng đàn bà, một ng đàn ông đã làm ng yêu mình mang thai rồi chốn chạy, để bây giờ lại kêu trách nhiệm vs con. Một con quỷ ẩn nấp trong cái vẻ ngoài đẹp đẽ kia, hiền lành kia. Trời ơi...vậy tôi là gì đối vs a ? Tôi cũng đang mang trong mình đứa con của a, tại sao a có thể khốn nạn đến như vậy ? Tôi khóc như mưa, chỉ có nc mắt và những tiếng nấc, tôi cố kìm để k thành tiếng. A nói a k thể bỏ mẹ con họ, vậy là a bỏ mẹ con tôi sao ?? A cũng nói a sẽ k rời bỏ tôi, a yêu tôi nhưng cũng yêu họ. Nực cười quá tình yêu chỉ dành cho 2 ng. Vậy mà a muốn có cả 2 ng, 2 ng phụ nữ và a."Tôi cứ nghĩ nước mắt của ng con gái là vũ khí đáng sợ nhất, nhưng tôi lầm rồi.. Sau rất nhiều nước mắt, họ k khóc nữa, chỉ còn lại sự trầm mặc đến đáng thương "Chưa chấp nhận đc sự thật nên tôi cấm a đến nhà, tôi cũng k còn tâm trí nào mà bán hàng nữa. Đó là năm tệ hại nhất của tôi. Tôi cứ nằm bẹp ở nhà, k ăn k ngủ, tôi biết làm như vậy sẽ ảnh hưởng đến con nhưng ăn gì tôi cũng thấy đắng ngắt nơi cổ họng. A vẫn gọi điện, nt tôi đều k tl. Càng ngày tôi càng thấy sợ a, a còn giấu tôi bao nhiêu chuyện nữa đây. Tôi thay ổ khóa để a k vào đc, mấy lần a đến rồi lại về. Nhớ a, yêu a nhưng tôi k thể nào chấp nhận nổi sự thật này. 2 ngày trôi qua mà tôi chỉ ăn nổi duy nhất một gói mì tôm..ng tôi lúc nào cũng như muốn tụt huyết áp. Mẹ gọi điện, chẳng hiểu sao tôi lại nói xl mẹ, mẹ hỏi có chuyện gì tôi đành nói ốm nên hơi tủi thân. K biết mẹ và a đầu bếp nói chuyện gì mà tối hôm đó a đầu bếp đã có địa chỉ nhà tôi, a phi hơn 50km xuống và mang cho tôi mấy món gà a làm. 8h tối a gọi đang ở trước cửa, tôi hơi bất ngờ nhưng cũng xuống mở cửa cho a. A mang gà vào lò vi sóng quay lại rồi nói vs tôi rằng mẹ tôi nhờ a mang đồ ăn xuống cho tôi..