Huân uể oải bước xuống giường, khuôn mặt mệt mỏi, giơ tay với chiếc áo sơ mi treo trên mắc áo khoác vào người, chẳng vội cài khuy, hắn thả lỏng người trên chiếc ghế sa-lông chậm rãi rít từng hơi thuốc dài, đăm chiêu đến khó hiểu...
- Hình như hôm nay anh mệt à? Em thấy anh không...cuồng nhiệt như mọi khi!
Như không nghe thấy tiếng người yêu hỏi, Huân vẫn miên man nhìn theo làn khói thuốc bay lên rồi tan biến vào khoảng không. Vy nhổm người dậy tựa vào thành giường, lấy chăn kéo cao lên che tấm ngực trần rồi nói to hơn:
- Anh...! Anh mệt à? Hay có chuyện gì sao!
Bấy giờ Huân mới giật mình quay lại nhìn về phía người yêu, hắn lơ đễnh trả lời:
- Ừ! Hôm nay anh thấy mệt, công việc ở cơ quan nhiều quá nên anh bị căng thẳng...Sắp tới có khi anh sẽ ít gặp em hơn đấy...
Thoáng chút bối rối, Vy lật nhanh tấm chăn mỏng ra khỏi người, quên mất là mình chưa mặc quần áo, cô tiến tới áp sát vào người Huân, tay đặt lên ngực người yêu xoa nhè nhẹ đầy khiêu khích:
- Anh à...Em cũng biết anh bận nhiều việc! vì vậy những lúc ở bên nhau, em muốn anh được thoải mái nhất...Nếu mình thành vợ chồng thì em sẽ có nhiều thời gian bên anh để chăm sóc cho anh, nấu cho anh những món ngon nhất, để anh có sức khỏe...
Huân thở dài không trả lời, hắn vòng tay ôm lấy Vy, bàn tay bóp nhẹ nhàng trên bờ vai trần của cô. Vy cũng im lặng suy nghĩ về kế hoạch của mình, cô muốn có thai để sớm thúc giục người yêu làm đám cưới nhưng có vẻ Huân vẫn chưa sẵn sàng. Hôm nay cô đã tính toán rất kỹ vì sắp đến ngày rụng trứng, cơ hội có thai rất cao, tiếc là người yêu lại có vẻ mệt mỏi, không hào hứng như những lần trước...
Đắn đo một lúc, Vy nói với Huân:
- Hôm nào... anh dẫn em về nhà nhé! Chính thức thì chúng mình cũng đã là của nhau gần một năm mà em chưa đến chào bố mẹ, như vậy em áy náy lắm...Rồi những lần sau em còn chủ động qua lại để phụ mẹ việc nhà nữa chứ!
Thật ra Vy cũng là người khá khôn khéo và tâm lý, cô biết rằng người đàn ông nào cũng muốn lấy được một người vợ biết chiều chồng và đặc biệt là hiếu thảo với bố mẹ mình. Những lần báo chí đưa tin chuyện con dâu hỗn láo, bạc đãi với bố mẹ chồng, thấy thái độ của Huân có vẻ phẫn nộ, bức xúc nên cô luôn thể hiện mình sau này sẽ không như thế, trong các cuộc nói chuyện, cô đều nhắc đến bố mẹ Huân với giọng điệu rất tình cảm và bóng gió nói rằng mình sẽ là người con dâu hiếu thảo, nhằm tạo niềm tin với người yêu, vì nói thì bao giờ cũng dễ hơn và hay hơn là làm.
Vy là cô gái tỉnh lẻ lên thành phố lập nghiệp, cũng có chút nhan sắc. Sau cuộc tình tan vỡ với anh chàng đồng hương, cô tình cờ quen Huân tại lớp học thêm ngoại ngữ buổi tối. Huân đẹp trai, công việc ổn định, con một trong gia đình khá giả tại Hà Nội, đúng là mẫu người lý tưởng mà cô đang mong ước. Biết là cơ hội đã đến nên tìm cách tiếp cận Huân và lửa gần rơm lâu ngày cũng bén...
Vy là cô gái tỉnh lẻ lên thành phố lập nghiệp, cũng có chút nhan sắc. Sau cuộc tình tan vỡ với anh chàng đồng hương, cô tình cờ quen Huân tại lớp học thêm ngoại ngữ buổi tối. Huân đẹp trai, công việc ổn định, con một trong gia đình khá giả tại Hà Nội, đúng là mẫu người lý tưởng mà cô đang mong ước. Biết là cơ hội đã đến nên tìm cách tiếp cận Huân và lửa gần rơm lâu ngày cũng bén...
Huân dụi điếu thuốc xuống rồi chậm rãi:
- Bố mẹ anh khó tính lắm, với lại nhà đang có việc! em cứ để anh chọn thời điểm thích hợp rồi đưa em về sau, vội gì em...Lúc nào thuận tiện bố mẹ vui vẻ, thoải mái thì em đến sẽ tốt hơn. Anh làm gì cũng đều tính toán trước sau, miễn làm sao tốt nhất cho cả đôi bên!
Vy tủm tỉm cười mãn nguyện, cô ngồi lên đùi người yêu, đôi bàn tay giữ đầu Huân hướng về phía ngực mình, khêu gợi những ham muốn tình dục để thực hiện kế hoạch có thai nhằm trói chặt người yêu bằng một đám cưới mà cô luôn nghĩ và mong nó đến...
- Anh! Một lúc nữa thôi mà...Hôm nay an toàn lắm, anh đừng như lúc nãy, em đọc báo thấy đàn ông mà cứ cho ra ngoài nhiều sẽ hại sức khỏe lắm đấy, anh cứ thoải mái đi nhé!
Không kìm chế được trước sự động chạm thân xác và những lời nói mời gọi của Vy, Huân ôm chặt lấy người tình rồi đẩy cô nằm xuống giường...
Cả hai đều muốn tìm một bến đỗ bình yên bằng một đám cưới, Vy đã tìm được Huân hay nói đúng hơn là cô chủ động tạo ra cơ hội để thuộc về Huân vì nhận thấy ở người này có nhiều điểm mà cô mong muốn từ lâu và cô đang mơ ước một cuộc sống hôn nhân trọn vẹn đầy đủ để tự hào với gia đình, bạn bè. Một thời gian dài sống thử với người yêu cũ trước đây nên Vy đã có nhiều kinh nghiệm trong chuyện ái ân, Vy luôn tự tin sẽ làm cho người yêu được thỏa mãn và cô cũng coi đó như một chiêu thức để giữ Huân mãi bên cạnh mình. Nhưng tiếc là trời không giúp cô đạt ước nguyện có thai để thúc giục Huân làm đám cưới, kế hoạch của cô đã thất bại mà chính cô cũng đang không hiểu tại sao...
Về phần Huân, hắn cũng đã muốn lấy vợ sau những cuộc tình ngắn ngủi không có hồi kết nhưng chỉ tiếc là người mà Huân muốn gắn bó lại không phải Vy, tất nhiên Vy không nhận ra là Huân đã bắt đầu chán, những lần gặp gỡ quan hệ đã trở thành thói quen để giải quyết nhu cầu sinh lý. Mấy tháng nay Huân quen được Thúy, một cô gái trẻ mới tốt nghiệp trường cao đẳng, Thúy ít tuổi lại ngây thơ nên khiến Huân say đắm, hắn dành nhiều thời gian để trò chuyện cùng Thúy hơn và ngày càng lạnh nhạt với Vy...
" Anh Huân! Sao dạo này không thấy anh liên lạc với em vậy, có chuyện gì sao không nói cho em biết? "
Đang ngồi trong quán cà phê với Thúy, nhận điện thoại của Vy gọi đến, Huân lấy lý do điện thoại của sếp gọi rồi đi ra phía ngoài trả lời...
" Dạo này anh bận lắm! có việc gì thì em nói luôn đi, không có nhiều thời gian đâu..."
Câu nói lạnh lùng của người yêu làm Vy hơi bối rối, dường như cô cũng cảm nhận được điều gì đó không hay đang xảy ra, Vy ngập ngừng nói một câu mà đối với Huân giờ đã là vô nghĩa...
"Em...hôm nay em đi chợ mua ít đồ ăn...Định...định ghé thăm bố mẹ...anh thấy được không..."
Mặc dù biết là Thúy không thể nghe được cuộc điện thoại này nhưng theo thói quen của kẻ đang làm việc mờ ám, Huân giật mình quay lại liếc nhìn về phía Thúy. Lúc này hắn bắt đầu thấy khó chịu với thái độ của Vy, những cách đeo bám dai dẳng và tỏ ra hiếu thảo của cô đã trở nên nhàm chán. Đàn ông khi mới yêu thường rất chịu khó săn đón và tỏ ra quan tâm đến đối tượng của mình nhưng đến khi không còn tình cảm thì lại rất cương quyết, cục tính và phũ phàng...
Im lặng một lúc nghĩ cách đối phó, Huân thong thả trả lời:
"Anh nói thật nhé...bố mẹ anh không đồng ý chuyện chúng mình đâu! Tuổi không hợp sau này làm ăn khó lắm, lần trước anh có kể qua chuyện, bố mẹ cấm ghê lắm...Em biết đấy, anh là con một nên cũng phải nghe theo chứ biết làm sao...Em hãy tìm một người nào hợp với mình, chắc em sẽ hạnh phúc hơn..."
Câu nói của Huân như gáo nước lạnh dội vào mặt Vy khiến miệng cô ú ớ nói không thành lời, bao nhiêu hy vọng vào mối tình này, bao nhiêu kế hoạch chuẩn bị cho tương lai giờ tự nhiên mất hết...
Vy nói như khóc để níu kéo:
"Nhưng...nhưng chúng mình đã thuộc về nhau rồi...chẳng lẽ anh không có trách nhiệm với em sao...em đã cho anh tất cả..."
Huân cười nhếch mép thành tiếng rồi lạnh lùng:
" Em đã nói vậy thì anh cũng nói luôn nhé...em thuộc về nhiều thằng rồi chứ đâu phải riêng anh, đúng không?! Em đâu phải cô gái còn trinh mà nói câu đòi trách nhiệm với anh, không ngủ với anh thì em ngủ với thằng khác thì cũng khác gì nhau đâu...Thôi nhé! Từ giờ em đừng gọi cho anh nữa, anh bận lắm!"
Huân tắt luôn điện thoại rồi quay lại bàn ngồi với Thúy. Vy sững sờ ngồi bệt xuống giường, những câu nói của Huân tuy lạnh lùng, chua chát nhưng lại đúng...cô bần thần nhớ lại những mối tình đã đi qua trong đời mình, những người đàn ông đã từng ân ái với cô.
Đàn bà khi chưa trao thân cho ai, có lẽ sẽ chưa biết hết cái cảm giác đam mê, khoái lạc của thân xác nhưng một khi đã biết rồi thì khó có thể dừng lại, chia tay người đàn ông này thì sẽ tìm cho mình một người đàn ông khác để ngoài cái vỏ bọc tình yêu thì còn được hưởng thụ thú vui nhục dục vì đó cũng là bản năng tự nhiên của con người...
Cứ tưởng kinh nghiệm của mình sẽ giữ được Huân, để có được tấm chồng như cô hằng ao ước và cũng vùi chôn quá khứ đã qua, để được làm vợ, làm mẹ đàng hoàng như bao người phụ nữ khác, tiếc là cuộc đời không phải lúc nào cũng như mình mong muốn...
- Mỗi lần ở bên em, anh thấy thời gian trôi qua rất nhanh! ở bên người khác anh không có cảm giác như vậy...
Thúy ngượng ngùng nghe Huân tâm sự, thấy hắn đang từ từ ngồi sát lại gần mình hơn, Thúy có vẻ không vui:
- Anh đừng ngồi sát em như vậy...em ngại lắm! Mà sao anh bạo thế...chắc anh quen vậy rồi hả?
Thấy thái độ của Thúy, Huân ngồi lại chỗ của mình rồi ấp úng giải thích:
- Anh...Anh xin lỗi nhé! Không hiểu sao lúc nào anh cũng nhớ đến em... hồi mới quen nhau, anh đã có cảm giác thân thuộc, cứ như đã quen em từ rất lâu rồi...Giờ mình hay gặp nhau, anh lại càng thấy có tình cảm với em nhiều hơn...Em đừng nghĩ là anh linh tinh gì nhé, như vậy là oan cho anh quá!
Thúy tủm tỉm cười rồi liếc nhìn Huân thăm dò, có vẻ đã tin tưởng hắn hơn sau lời giải thích đó, Thúy nhỏ nhẹ:
- Em cũng bình thường như bao cô gái khác thôi mà...anh cứ nói thế làm em ngại, đàn ông bây giờ khó tin được ai lắm! Hôm nay nói với mình câu đó, biết đâu mai lại nói với cô gái khác thì sao...
Huân bất chợt đặt bàn tay lên nắm lấy tay của Thúy rồi cương quyết:
- Anh xin thề là anh nói thật! em đừng nghĩ rằng anh cũng khốn nạn như những thằng đàn ông khác...em nói vậy làm anh tự ái đấy.
Thúy ấp úng:
- Em...xin lỗi! tại em thấy mọi người bảo đàn ông bây giờ tìm được người chân thành khó lắm, em mới tốt nghiệp ra trường...lại chưa tìm được việc làm nên chưa va chạm nhiều nên không hiểu, anh đừng giận em nhé...
Thấy thái độ của Thúy có vẻ đã xuôi, Huân nhẹ kéo Thúy tựa vào vai mình rồi tâm sự:
- Nhắc đến chuyện đó anh mới nhớ, nếu em không ngại thì anh sẽ lo xin việc cho em vào cơ quan nhà nước cho ổn định, làm tư nhân bây giờ bấp bênh lắm...Anh đến với em chân thành nên muốn xác định lâu dài với em...Em đã tin anh chưa...
Thúy run run vì xúc động:
- Em cảm ơn tình cảm của anh dành cho em! Anh biết không...Nhận lời yêu anh mà em cảm thấy lo lắng lắm, con gái chúng em sinh ra vốn đã thiệt thòi rồi nếu chọn lầm người đàn ông của đời mình thì còn khổ hơn! Em không biết những người con gái khác nghĩ gì nhưng với em đã yêu ai thì sẽ mãi mãi chỉ biết đến người đó mà thôi...anh có hiểu em không?
Những cô gái trước đây đến với Huân đa số là những người từng trải nên làm hắn cảm thấy nhàm chán, không còn cảm giác được chinh phục, khám phá. Ở bên cạnh Thúy, thấy Thúy trẻ tuổi lại ngây thơ làm Huân càng say đắm. Đàn ông dù có chơi bời, lăng nhăng thế nào thì cũng luôn muốn lấy được một người vợ tử tế vì giữa xã hội cởi mở và phóng khoáng trong chuyện ái ân thì kiếm được một cô gái trong sáng như Thúy rất hiếm...
Nhờ có vẻ ngoài đẹp trai và khéo mồm, Huân đã chinh phục được tình yêu của Thúy nhưng có lẽ chỉ yêu thôi chưa đủ...
- Em ngồi chờ anh một lát nhé! Anh quay lại ngay...
Những lần ôm người yêu trong tay mà ham muốn chiếm đoạt thân xác lại trỗi dậy, hắn không biết tìm cách nào để đưa được Thúy vào nhà nghỉ. Nếu với những cô gái từng trải khác thì chuyện đó là bình thường nhưng đối với người ngây thơ như Thúy thì chuyện vào nhà nghỉ là một điều gì đó rất ghê gớm cho nên cần phải thật khéo léo, nhẹ nhàng, tránh để Thúy sợ hãi mà không đạt được mục đích...
Huân quay trở lại với một bó hồng rất đẹp, miệng tủm tỉm cười rồi cầm tay Thúy:
- Anh tặng em! Bó hoa này chứng minh cho tình yêu anh dành cho em...Anh sẽ mãi mãi chỉ yêu một mình em thôi...đồng ý làm vợ anh nhé!
Thúy thẹn thùng, nét mặt tràn đầy hạnh phúc, cô run run cầm bó hoa rồi thủ thỉ:
- Anh hứa đấy nhé...chỉ được yêu một mình em thôi...
Không bỏ lỡ cơ hội, Huân đặt một nụ hôn lên môi Thúy rồi bắt đầu thực hiện kế hoạch đưa cô vào nhà nghỉ:
0 nhận xét:
Đăng nhận xét